View Full Version : Chuyện không của riêng ai...
thuytram_dep
25-03-2014, 02:44 PM
Số là thế này.
Em vốn công tác trong ngành Du lịch, được đi vài nước, cũng xuất nhập cảnh và qua Hải Quan của cả Việt Nam nhà mình cũng như các nước. Em cũng đã từng nghe rất nhiều về chuyện vòi vĩnh xin tiền, hoặc gây khó dễ để vòi tiền của các cán bộ Công An xuất nhập cảnh cũng như Hải Quan Việt Nam nhà mình; tất nhiên là em chỉ nghe chứ chưa bao giờ thấy tận mắt cả nên không dám đề cập.
Nhưng hôm qua, lúc đang xếp hàng làm thủ tục nhập cảnh vào lại Việt Nam, đứng sau lưng em là 1 gia đình Việt Kiều (vì em thấy họ cầm hộ chiếu Mỹ nhưng nói tiếng Việt) gồm 3-4 thành viên tuổi từ 45-65 tuổi. Chuyện không có gì nếu em không nghe 1 cô tầm 50 tuổi nói (nói không lớn nhưng cũng đủ cho cái thằng em đứng kế bên nghe được): Bỏ vào trong hộ chiếu 10 đồng (tức 10 USD) để nó làm cho mình lẹ lẹ... em rất rất ngạc nhiên về chuyện này (vì trước giờ em có thấy tận mắt bao giờ đâu dù cũng xuất nhập cảnh nhiều lần); nên em quyết định hơi tò mò là sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh em lấy lại hộ chiếu và đi ra khỏi quầy, sau đó em có quay lại và thấy rỏ ràng là cô đó (vì là người kế tiếp) có để 2 tờ 5 USD (tức 10 USD) ở hộ chiếu và đưa cho anh Công An cửa khẩu, và anh ta đón nhận cả 2 (hộ chiếu và 10 USD) với 1 thái độ rất ư là bình thường (chắc nhận thường xuyên lắm). Lúc đó, cái thằng em giả bộ đứng lại như kiểu chờ người thân tiếp theo làm thủ tục để quan sát, và ghi nhận luôn trường hợp này. Tất nhiên, em cũng thấy anh Công An cửa khẩu đó làm thủ tục cũng y chang như mọi người (cũng chả thấy nhanh hơn tẹo nào).
Vấn đề em muốn nêu ra ở đây là tại sao lại có hiện tượng này (em đi vài nước như Singapore, Malaysia, Hong Kong,... thì hoàn toàn không bao giờ thấy điều tương tự) ?
Nếu các ông / bà / cô / chú / anh / chị / em cháu là Việt Kiều có giấy tờ đầy đủ và hợp pháp (hộ chiếu còn hạn theo quy định, có Visa hay giấy miễn thị thực còn hiệu lực ...) thì có cần thiết phải làm chuyện này (lót tay 10 USD...) không ? Vì theo em về nguyên tắc thì họ có giấy tờ đầy đủ và hợp pháp, không nằm trong diện cấm nhập cảnh hay xuất cảnh (vì nếu nằm trong diện này thì tốn không phải 10 USD đâu mà nhiều nhiều hơn nữa), thì họ cũng sẽ được giải quyết đóng dấu xuất / nhập cảnh bình thường, còn tốc độ nhanh hay chậm là do máy móc xử lý nữa... Mà cứ cho là có chậm vài phút do con người (muốn vòi tiền) thì có chết đâu, cứ để cho họ phải làm nhiệm vụ của họ.
Em thì chỉ suy đoán chắc cái vụ lót tay 10 USD này có thể do một số ông / bà / cô / chú / anh / chị ... đi trước và rỉ tai nhau lại dù chả biết là họ làm như vậy là tạo thói quen xấu cho một số người, rồi từ đó và dựa vào đó mà chỉ trích cán bộ Việt Nam mình phải ăn tiền lót tay thì họ mới làm việc.
Sẵn đây em cũng biết là có nhiều anh chị sinh hoạt trên VN Photo này là người Việt sinh sống tại nước ngoài, cũng mong muốn các anh chị hãy cố gắng truyền tai nhau là từ nay không nên lót tay 10 USD nữa, vì làm như thế chính các anh chị cũng đang tiếp tay chuyện xấu này, các anh chị cứ mạnh dạn đi về với giấy tờ hợp phát và hợp lệ của mình, em tin là họ không thể làm khó các anh chị được, còn nếu có lâu thì cũng chờ vài phút cũng đây có mất mát gì đâu các anh chị nhỉ....
kevinle4230
25-03-2014, 03:23 PM
Cái này thì mình đồng ý, chả cần phải nhét tiền vào hộ chiếu nữa. Nhưng cách đây khoảng chục năm, đi ngang mấy anh công an cửa khẩu mà không có kẹp tiền vào thì bị soi qua soi lại, hỏi đủ thứ đến chừng nào lòi tiền ra thì thôi.
Nhưng mà bác Thuytram_dep có biết là họ cũng nhìn vào Hộ chiếu, mặt mũi người cầm hộ chiếu. Nếu nhìn thấy bắt nạt được thì họ sẽ giả bộ làm này làm nọ, hỏi tới hỏi lui. Phần lớn bà con mình ở nước ngoài chỉ muốn bỏ tiền vào để đi cho lẹ thôi.
Lâu lắm rồi mình về vn chả có bỏ tiền vào, vì không cần thiết. Chắc tại hộ chiếu mình có Visa dài hạn của đàn anh TQ dán to tổ bố trong đó nên các anh cho qua lẹ lắm, he he he.
Lần cuối cùng bị đòi tiền là ở Hải quan vn khi trở lại Mỹ. Mình bị kêu vào 1 cái phòng nhỏ, 1 bà chị già hỏi có cái gì trong luggage. Mình nói là có vài cái kềm làm móng tay người nhà gửi sang cho gia đình. Bà ta kêu đóng tiền (dạng export duty). Mình đang bực mình nên lớn tiếng liền "Có vài cái kềm mà đóng gì, cô thích thì mở ra đếm đi". Chắc thấy mình khó ăn nên bả phán 1 câu "hàng ít, không cần đóng thuế". Sau đó mình thấy bả đòi $20 từ người phía sau vì cũng mấy cái kềm tiếp. He he he.
Qua đó cho thấy, 1 phần là đúng có bị vòi vĩnh, làm tiền nếu là người "yếu tim". Muốn đóng tiền đi qua cho lẹ. Còn nếu làm dữ lên theo đúng luật thì họ cũng phải cho qua thôi.
Người yếu tim đóng tiền xong, về Mỹ nói với bạn bè, gia đình và khuyên họ bỏ tiền đi qua cho lẹ, thế là thành 1 tiền lệ, thế thôi.
thuytram_dep
25-03-2014, 03:39 PM
Cái vụ hỏi linh ta linh tinh là có thật, đến ngay như thằng em là người Việt với hộ chiếu Việt Nam hẳn hoi, đi thì mấy đồng chí ấy chả hỏi gì, thế nhưng về thì hỏi đại loại: đi chuyến nào về, về từ đâu, đi mấy ngày,... hỏi chả biết làm gì, mà mình trả lời cũng đại khái: chuyến VN, về từ Bangkok, ... thế thôi.
Còn chuyện đồ đạc qua Hải Quan nước Việt Nam nhà mình, thì ôi thôi, đủ kiểu, đủ trò, nhưng về cơ bản thì mình chả mang cái gì cấm cả nên mình chả sợ, tất nhiên có nhiều người đi buôn thì lại khác, phải chung chi hẳn hoi theo khung giá thì mới qua được; nhưng đúng là mấy chú chỉ làm khó với dân Việt (cả Việt Nam lẫn Việt Kiều) mang theo đồ đạc nhiều chứ đố có dám ho he với mấy tay nước ngoài (trừ một số trường hợp nhất định đối với người mang chất cấm).
Cho nên em nghĩ đối với các cô chú anh chị Việt Kiều thì nên truyền tai bỏ cái vụ lót tay 10 USD cho Công An cửa khẩu, còn với Hải Quan thì mình mang đồ về vừa phải, nếu bị làm khó dễ thì cứ mạnh dạn trao đổi thẳng thắn với họ đừng nên nhún nhường hay chung chi này nọ để họ làm tới với mình và với những người khác sau mình, có thế thì may ra từ từ người Việt trong nước mới khá lên được.
Em có thằng em vợ làm an ninh trong sân bay, nó bảo là mấy tay Hải Quan phải lót tay cho sếp mới được sắp xếp ca trực ở Ga đến Quốc tế giờ Vàng (từ 15h00 đến 19h00 và từ 21h00 đến 02h00 sáng), em thấy lạ vì giờ đó ai cũng muốn đi ngủ chứ báu gì, nó bảu là giờ đó là giờ đến các chuyến bay từ Hong Kong, Úc, Đài Loan, Nhật, Hàn Quốc... về, mà các chuyến đó thì có nhiều Việt Kiều (vì các có cô chú anh chị đều quá cảnh ở đó trước khi bay về Việt Nam) hoặc các tay buôn hàng về --> kiếm được...
11002
25-03-2014, 03:51 PM
Các bác phải nắm rõ vấn đề thế này:
1. Một cái máy ảnh 1Dx chẳng hạn giá khá cao hơn trăm triệu nhưng HQ khôg thể bắt đóng thuế được. Nhưng nếu một túi chừng chục cái kềm hay vài trăm cây kim khâu tay là có cớ để HQ làm khó.
2. Nguyên tắc cơ bản là nếu mình đúng, làm dữ thì HQ có 2 hướng giải quyết:
- Linh động cho qua theo đúng nguyên tắc giá trị nhỏ, thuết ít, cho qua;
- Nhân viên HQ đó sẽ làm lơ nếu bạn đúng và làm dữ, vì nếu ì xèo sẽ mất thời gian, đồng nghĩa với "mất tiền", phải viết biên bản sự việc ... cũng đồng nghĩa với mất thời gian, chưa kể bị để ý, xếp săm soi, cũng đồng nghĩa với việc mất tiền...
Em đi Thái Lan về, mang theo một đống hàng sample, HQ hỏi anh là GĐ Cty TNHH à? Đúng. Thế là tán gẫu mấy câu, thấy không soi được em, nên cho qua luôn.
Còn em đi Sing về, HQ ngó Passport xong đóng dấu cái cụp, còn nhanh hơn lúc em làm thủ tục nhập cảnh Singapore nữa, chỉ có khác là cười nhẹ chứ không cười toe.
Trong_Nguyen79
25-03-2014, 04:33 PM
Chuyện giờ vàng thì em mới nghe bác thuytram_dep kể mới biết, còn chuyện mấy anh chị phục vụ trong sân bay (kéo/sắp xếp xe đẩy hành lý...) lo cho sếp để được phân công ở ga quốc tế thì em đã có nghe (ga QT thì có tiền boa nhiều hơn khi giúp đỡ hành khách), Còn với bà con VK mình về nước thì tâm lý ai cũng muốn cho lẹ làng nên......
ngay ông anh bà chị em quen ở Úc về Vn nhiều lần, còn kết thân luôn với chiến sĩ trong đó để cứ mỗi lần về ( hay có người trong nhà về) là liên hệ luôn với đồng chí đó cho gọn ( dĩ nhiên là chi phí không phải 10$)!!!!!!!
hmontagne
25-03-2014, 06:17 PM
Em cũng hay đi về, hay xuống Nội Bài.
Chuyện lót tiền ở cửa khẩu (kiểm soát hộ chiếu) giờ ko có nữa rồi. Bác nào giờ mà vẫn còn nhét thì tại bác í ít về quá thôi. Cơ bản phải nhận định thế này: Hộ chiếu của bác thật, thì nó chả giữ bác lại được. Còn hộ chiếu đểu, thì ko có chuyện một vài chục đô mà qua đc đâu. Cho nên chả việc gì phải nhét. Và em cũng chả thấy ai nhét nữa. Còn thỉnh thoảng nó hỏi nhăng hỏi cuội, thì mình phải trả lời thôi. Thực ra việc hỏi cũng nằm trong nghiệp vụ của họ cả.
Có lần thằng em họ em (việt kiều, quốc tịch nước ngoài) vội về (nhà có tang) chả kịp xin visa VN, phải xin tại cửa khẩu. Chả quen biết gì đâu nhưng em thấy họ làm cũng ok rồi.
Cái nhạy cảm nhất là ở trạm thứ 2, Hải quan. Vì ở đây ko có ranh giới rõ ràng. Mang một ít đồ, khó ra thì nó bắt đánh thuế, dễ ra thì thôi. Em có cảm giác tụi HQ nó nhìn hành lý, và chủ yếu nhìn mặt thôi. Yếu bóng vía thì nó vịn vào, mở bung ra, rồi hạch sách, đòi thu thuế. Cãi giỏi thì chỉ mất thời gian. Ko giỏi thì vừa mất thời gian vừa mất tiền. Em thuộc diện người Việt xa xứ (nhưng cũng hay về), thực ra là đối tượng "làm ăn" của HQ, nhưng chắc nhìn em trông rách quá nên họ thương chăng, thành ra cả chục năm gần đây em chưa dính vụ nào với HQ trừ 1 lần bị soi vì xách lỉnh kỉnh 7 chai rượu về ăn Tết. Em gái HQ cũng bảo anh chỉ được mang 2 chai (1,5l) thôi anh mang thế này nhiều quá đấy, nhưng cuối cùng vẫn vui vẻ cho qua.
Lan man sang chuyện đi lại, em nói thật, lúc về có bị tụi HQ nó xét nét 1 tí em cũng ko thấy bực lắm. Các bác đi nước ngoài nhiều, các bác biết cái việc cầm quyển hộ chiếu VN đi lại nó "vẻ vang" thế nào, bực hơn nhiều
ntt2007
25-03-2014, 07:05 PM
Em cũng từng bị HQ vòi tiền rồi đây, lần đó anh HQ bảo tên trên hộ chiếu của em ko khớp với tên trong hệ thống của cái visa mà lãnh sự quán VN cấp để em nhập cảnh nên ko thể đóng dấu nhập cảnh cho em được, nhưng ảnh có thể giúp em sửa lại được, nhưng làm vậy có thể bị sếp la, .v.v tóm lại là muốn em mời ảnh 1 ly cafe
Ngoài HQ làm thủ tục xuất/nhập cảnh ra thì mấy chú ở máy soi hành lý trước khi cho mình ra ngoài cũng hay làm khó lắm. Bây giờ em xin luôn cái multiple entry visa để nhập cảnh Vietnam rồi, từ đó trở lại đây ko thấy bị làm khó nữa chỉ còn mấy chú ở máy soi hành lý thôi. Nhìu lúc em tin là họ thấy rõ hết đồ trong rương của mình nhưng vẫn kiếm cớ làm khó, lúc đó chỉ có 2 lựa chọn là mở ra cho họ xem tại chỗ hoặc ... mà lúc này họ hối thúc mình như chạy giặc vậy, hành lý người này đè hành lý ng kia nên em ngán mấy ông này còn hơn Hải Quan nữa.
Cũng ko phải tất cả đều xấu, em từng gặp người ko nhận tiền kẹp trong hộ chiếu rồi, lúc trả lại hộ chiếu cho khách anh đó nói là "tụi em làm ở đây có lương, anh/chị ko cần lo". Cá nhân em thấy trong vòng 4 năm trở lại đây tình trạng này giảm hẳn rồi, gia đình em đi/về hiếm khi gặp vậy nữa. Hầu hết những người em biết đã bỏ thói quen kẹp tiền trong hộ chiếu rồi, trừ khi bị đòi trắng trợn.
Em cũng nghĩ là ko nên hối lộ hoài để nó thành tiền lệ xấu mãi, vì máy tính của HQ VN mình cực kì cùi bắp, nhét tiền cũng ko chạy nhanh hơn được đâu
BlackLegSanji
25-03-2014, 07:16 PM
Cái chuyện kẹp $ vào passport theo như mình biết là chỉ cần thiết khi nào mình đem hàng phải nộp thuế về mà muốn qua trót lọt chốt kiểm soát cuối cùng (chỗ có máy quét hành lý) mà thôi, chứ chỗ đóng dấu passport thì chưa bao giờ nghe tới chuyện phải kẹp tiền. Bình thường nếu mình để laptop hay điện thoại trong hành lý nếu HQ soi thấy sẽ hỏi kiểu như "anh có laptop/iphone/ipad trong hành lý phải ko" rồi kêu đưa passport cho nó coi, nếu có tiền sẵn trong đó thì nó làm ngơ cho đi qua, ko thì đứng đó nói chuyện với nó hơi bị lâu :D
Accord 2000
26-03-2014, 12:58 AM
Hồi xưa cách đây chục năm thì họ làm khó lúc xét hộ chiếu, lúc đó ko báo chí, internet rầm rộ. Họ vặn tới lui làm bà con sợ. Nhưng sau này có lẽ cũng chấn chỉnh rồi, vì mình nhét tiền thì khách quốc tế sẽ thấy, do đứng chung 1 chỗ, nhìn phản cảm quá, nên cắt. Còn khâu xét HQ thì tụi Tây nó dọt mất tiêu, nên vòi tiền ko ai biết.
Lúc em về đem mấy chai rượu nhẹ, máy ảnh...cũng bị vịn lại. Họ nói đem nhiều rượu, nhiều máy...Nhưng em đem chính xác số lượng rượu, và máy ảnh đem theo sử dụng, nên họ ko nói gì.
Riêng lúc đó có đem cái ipad, họ bắt đóng thuế. Em hỏi bao nhiêu thì họ nói $100, em ko biết thuế bao nhiêu % mà hét giá như vậy. Nhưng họ ko cho đóng ngay mà bắt ngày hôm sau quay lại đóng. Vậy là em xì tiền mà đi, ko lẽ ngủ ở sân bay chờ mai đóng thuế cho cái ipad $100?
Lúc quay lại cũng dễ bị vòi tiền như bác Kevinle nói.
Em thì chưa bị nhưng khi gửi hành lý xong, phải đứng canh ở 1 phòng coi hành lý mình có bị giữ lại ko? Em đứng đó thấy nhiều vụ khôi hài lắm.
Có 1 ông VK đóng 1 thùng giấy, có lẽ chứa mắm hay gì đó. Nhưng đã gói trong thùng thiết loại đựng sữa bột, rất kín. Nhưng chú HQ nói nó dễ vỡ, gây hôi thúi trên máy bay, phải giữ lại, vậy là ông kia bị giữ 3-4 thùng thiết như vậy. Lúc đó chú HQ nói: bị vậy thì còn gì mà đem về. Lúc đó ông VK chắc ko có tiền nên quay ra ngoài, lúc sau thì chính anh HQ kia lấy băng keo dán thùng lại cho ông VK, mặt rất tươi cho ông VK đi.
Cho nên khi ra khỏi VN, bà con cũng phải coi chừng, thủ sẵn ít tiền phòng thân.
Accord 2000
26-03-2014, 01:09 AM
Một chiêu khác họ hay áp dụng nửa là khi muốn xin tiền, họ ko xét ngay mà bắt mình đợi. Ông cậu em đem bộ dao từ Ý về, bộ dao có case như cái vali, ông gửi theo dạng hành lý. HQ cũng vòi tiền, nói đem vũ khí mới ghê. Cậu em nói anh cho xin điều luật nào cấm đem dao nấu ăn nhập cảnh. Vậy là họ kêu chờ đi. Họ xử lý hết chuyến bay rồi cho ông đi, vì ko có điều luật nào cấm.
Bạn em lúc mới đi định cư thì bị hù mang theo nhiều tiền...nhiều người yếu vía là xì tiền ra. Em cũng bị trong lần về gần đây. Trước khi vào khâu xoi hành lý, có 1 chú HQ xét sơ bộ (cái quầy đó nằm gần quầy xoi hành lý), chú ấy ko xét gì mà hỏi, sao anh đem tiền vượt quá quy định. Nghe mà hết hồn, cứ như mật thám theo dõi em 24/24 vậy. Em chìa cho chú ấy cái ví rách, chú ấy bỏ đi luôn.
Tới giờ em cũng ko biết là có 1 khâu xét sơ bộ như vậy hay ko nửa? Vì sau khi xét em xong thì chú ấy đi mất tiêu?
Nói chung là các chú HQ có rất nhiều trò vui, mà ai yếu vía, dù ko làm sai cũng sẽ run. nhất là người già, phụ nữ có con nhỏ...Vì vậy cố gắng đem theo hàng hóa đúng luật, để ko tạo thói quen cho HQ. Em bao giờ đi cũng đem đủ số lượng nhập cảnh. Chỉ ngại nhất là người quen cứ gửi đem giùm này nọ. Từ chối thì họ giận...Ví dụ cái ipad em đem về cũng đem giùm, tự bỏ tiền túi chi HQ.
botreconzz
26-03-2014, 01:11 AM
Bài viết khá hay đó, các bạn đọc thêm câu truyện cười nhé !
Khoảnh khắc huy hoàng
Cuối tháng, chồng đi làm về, mặt vênh váo, hùng hổ gọi vợ ra quát nạt.
- Bây giờ tôi hỏi cô: Cái nhà này ai làm chủ?
Cô vợ tát nhẹ vào má chồng, nựng yêu:
- Thôi đi nỡm… Tháng này có lương rồi hả!
Văn Khoa
26-03-2014, 02:16 AM
Cái vụ này thì các ông bà, các cô chú lớn tuổi có lỗi nhiều hơn các anh chị vì các anh chị ít ai làm thế. Bản thân tôi đã nói rất nhiều lần với các người già trong họ hàng bên này là đừng bao giờ làm hư các nhân viên làm ở phi trường vì như thế là hối lộ, là phạm pháp. Nhưng nói với các người già như nước đổ lá khoai và lý luận của họ bao giờ cũng là "để cho nhanh", "họ nghèo", "họ giúp mình", "thôi kệ", "chẳng đáng bao nhiêu", ... Luôn luôn họ có lý do biện hộ cho hành vi của họ mà họ cho là đúng!
Nhưng tôi chắc là họ đem về nhiều thứ để biếu xén cho gia đình chứ chẳng ai buôn bán gì. Gia đình tôi về lần đầu tiên vào năm 2005. Quả thật là trong va li có 10 hộp kẹo chocolat cho gia đình 10 cô, chú bên họ nội ngoại mà tôi chưa bao giờ biết mặt. Trong passport của 4 người, chúng tôi chả kẹp một đồng nào, qua hải quan cũng chả ai hỏi han gì và ra ngoài rất nhanh! Vì đi nghỉ hè, chúng tôi có cả tỷ thời gian chờ khám xét ở phi trường nếu cần và nếu các hộp kẹp có bị tịch thu thì các cô chú của tôi nhịn.
Ông chú của tôi về và lúc đi đem theo cả mấy chục cái CD/DVD nhạc với phim. Chú tôi bị vòi tiền, ông ấy không cho rồi đứng đó bẻ từng cái CD/DVD cho vào thùng rác. Và lần đó là lần cuối cùng ông ấy về, cũng vì bà vợ đầm bị giựt ví té sõng soài ngoài đường.
Có một số người Việt (đa số lớn tuổi, 70s, 80s) rất mâu thuẫn với chính họ. Ở nước ngoài thì cứ rêu rao là về đến Nội Bài hay TSN là phải chi tiền, trong khi đó họ không biết chính họ là người giúp phần vào và duy trì tệ đoan này.
Nikonian2006
26-03-2014, 06:19 AM
1. Thuytramdep, mình chỉ trả lời thêm cho bạn suy nghĩ riêng của mình ở điểm mà các anh ở trên đã chưa nói đến. Nếu đã nói rồi thì mình không nói lại. Những điều mình nói ở dưới chỉ là phỏng đoán của mình là một người ít đi về cho nên rất ít khi nào thấy mấy việc kia cho nên hoàn toàn có thể sai.
2. Chuyện nhận tiền thì mình tin chắc chắc là còn nhưng chỉ là ít hơn so với ngày xưa do xã hội tiến bộ lên và đòi hỏi tính minh bạch và luật pháp kiểm tra cũng tốt hơn cho nên làm ăn công khai quá dễ bị phát hiện và mất nơi làm việc. Ngoài ra, do việc liên kết với HQ để chuyển hàng xách tay về VN càng nhiều cho nên việc nhận tiền này bí mật hơn và nhiều hơn so với nhận công khai. Phần này cũng góp một chút đáng kể vẫn có thu nhập ngoài nhưng bí mật hơn.
3. Ở mặt người Việt ở nước ngoài, theo mình nghĩ mà có thể sai những anh/chị/cô/chú mà bỏ tiền vào trong khi không có bất cứ sai phạm nào với quy định thì phần lớn là lâu quá không về chưa có điều kiện thấy VN đổi mới và nghe mọi người xung quanh nói thêm vào cho nên lo sợ và bỏ tiền trong passport.
4. Ở một mặt thứ hai, cái này theo mình là đáng nói. Mình nói ra là mình thể hiện sự thật chứ mình hoàn toàn không có ý định chỉ trích. Có một số các anh chị ở nước ngoài mang hàng về VN vi phạm quy định nhập hàng của hải quan. Nói thêm, việc vi phạm này có nghĩa là nếu mang vào nước khác (không có hối lộ) cũng là vi phạm. Chính vì chuyện vi phạm đó cho nên mới xảy ra việc hối lộ tiền để cho qua cho nên ngoài việc bảo nhau không bỏ tiền khi làm đúng thì còn phải nên tự nguyện làm đúng theo quy định hiện hành. Ở mặt này là cả hai bên đều sai.
5. Ở một vấn đề khác cũng liên quan gián tiếp, mình sorry thuytramdep là mình nói thêm. Tham nhũng và bòn rút tiền của nhà nước ở VN là quá nhiều. Mình mới vừa thấy vụ ăn hối lộ bị Nhật phát hiện ra cái này là ở VN do thiếu may mắn mới bị khui ra chứ ở những cái chưa khui thì chắc là còn nhiều. Gì đâu mới vụ cầu Chu Va xây ẩu chưa hết lại tiếp vụ khác mà tham nhũng hối lộ toàn là số tiền cực lớn. Bạn nên nhớ rằng nếu bạn ở VN, những số tiền hối lộ trong xây dựng kia không phải thằng Nhật nó chịu lỗ đâu. Nó không lỗ đồng nào. Nó tính vào trong chi phí và chính người đóng thuế sẽ phải trả cho số tiền hối lộ đó. Giết người cướp của là xấu xa nhưng nó cũng không gây hại bằng tham nhũng vì hậu quả của nó ảnh hưởng đến tất cả các bạn đang sống ở VN. Mình không nói ra cảm thấy không chịu được.
jeandn
26-03-2014, 09:50 AM
Lần cuối cùng mình bị hỏi tiền bởi hải quan nhập cảnh cách đây khoảng 2 năm, là ở Campuchia... hỏi bằng tiếng Việt hẳn hoi, sau khi săm soi hộ chiếu của mình: 'thấy anh nhập cảnh CB nhiều lần, cho xin 15 đồng uống cafe:frown:' và mình đã từ chối thẳng: xin lỗi, tôi không có tiền.
Ông bà ta có câu nói: "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân"... ai cũng biết là tham nhũng là tệ nạn, là vấn đề... thế nhưng có mấy ai nói "không" với tệ nạn này không.... ví dụ bao nhiêu người khi chạy xe trên đường, cả 2 bánh & 4 bánh, khi bị dừng xe do vi phạm luật giao thông, mấy người sẳn lòng nhận biên lai phạt thay vì hối lộ cho XXX để được đi tiếp?! Khỏi cần nói đến tầm vĩ mô, nếu như mỗi người tự giác tuân thủ "quy tắc xếp hàng" thì chắc chắn tệ nạn này sẽ giảm đi đáng kể....
...
...
...
...
...
...
mà đã là "nếu như...." thì tức là chuyện của 100 năm sau; em nói chơi thôi, mời các bác tán gẫu tiếp.....:hug:
pterpm
26-03-2014, 10:18 AM
Nói về chi cho hải quan lúc về, thì em cũng hơi bị dính nhiều, bao lần về chỉ có một lần không bị là lúc đi hãng United Air về đêm khuya. Nói tới từ "Không" với các anh hải quan thì có vẻ dễ dàng. Nhưng có nhiều trường hợp làm khó dễ, trong khi đó người thân, người nhà ở ngoài mòn mỏi đợi trông mình , không phải như ở nước ngoài có thể vào tận nơi chờ đợi. Chuyện của em thì em không dám nói, vì nói là gạch đá quăng đầy giỏ, em hứng không nổi.
Còn chuyện thiên hạ thì chính mắt em chứng kiến và giúp cho họ, không biết làm vậy có sai hay không ? Các bác cho ý kiến nhé.
Số là thế này, cũng hơn 10 năm rồi, lúc đó em về Việt Nam chơi, trên máy bay chuẩn bị đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất là các cô , các bác, mặt mày ai cũng lo sợ, không biết có bị hạch hỏi gì không, ai nấy rỉ tai nhau nói, thôi, đưa đại $5 cho hộ chiếu và $10 khi lấy hành lý ra để khỏi bị phiền phức. Em cũng cùng một tâm lý, tại sao lại phải đưa cho họ, mình có gì phải sợ.
Lúc vào xếp hàng để qua hải quan cửa thứ nhất, trước em cách một vài ngừoi là có một nhóm thanh niên trẻ, có lẽ ở Mỹ lâu rồi , khi khai báo gì đó trong giấy tờ và không rõ địa chỉ tạm trú , tạm vắng gì đó hay viết sai một từ nào đó, liền bị mấy anh hải quan chỉ thẳng xuống cuối hàng và hét to " Xuống cuối hàng mà làm lại" Không nói lý do tại sao ?. Trước mặt em là có một gia đình bác nọ, nói bằng bác thì có vẻ hơi già vì họ khoảng 40 tuổi, hai vợ chồng và hai đứa con nhỏ, khi tới anh hải quan, anh ta vui vẻ cho hai đứa nhỏ qua dễ dàng, đến lượt hai vợ chồng , cái này mới bắt đầu có chuyện. Hai vợ chồng có lẽ không quen biết ai , về chắc là lần đầu, nên bị quát hỏi, mặt mày tái xanh , tái chàm, lúc đó hai đứa nhỏ qua được rồi, thấy không có bố mẹ, bắt đầu khóc ỏm tỏi cả lên, ngừoi đàn ông thì mặt mày xanh như lá hẹ, còn người vợ thì mếu máo muốn khóc vì không hiểu phải khai báo như thế nào. Anh hải quan thét vào mặt người đàn ông" Ông lăng nhăng quá, xuống dưới cuối hàng sắp hàng lại , đừng cản trở người khác" Người vợ thiếu mếu máo quay lại hỏi em phải làm thế nào, trong khi đó mấy đứa nhỏ bên ngoài cứ khóc ầm lên đòi mẹ nó, em trả lời" Em nghe nói hình như là phải kẹp vào $5-$10 gì đó" .Người vợ liền móc tiền đưa tại chỗ, nhưng anh hải quan lại quát" cái gì thế này, đi xuống dưới đứng" Người vợ lại kép nép đứng lại hàng,em nói nhỏ" Chị bỏ tiền vào cuốn sổ hộ chiếu, khép lại và đưa cho họ" Chị ta làm theo, khi đưa cho anh hải quan, anh hải quan lật đi lật lại cho có lệ rồi tươi cười cho qua, không quên chúc chị ta ở lại Việt Nam chơi cho vui vẻ
Thế là thế nào nhỉ,còn khối chuyện chưa kể lắm, nhưng đây mới chỉ là một ví dụ nho nhỏ, vì hồi năm rồi, em cũng mới bị một cú, giờ nói về Việt Nam , em về ngay nhưng chỉ không thích cái khâu qua hải quan mà thôi
Vậy trong trường hợp như thế: đưa hay không đưa ?
Tobby
26-03-2014, 01:33 PM
Trước Tết ông anh về xách bỏ 2 chai nước hoa vào vali, có kí gửi hàng hóa đàng hoàng, lúc về mờ ra thì không cánh mà bay, mà 2 chai đó để trong mấy cái quần áo cuốn lại, vậy mà ko hiểu sao vẫn mất :(
Nikonian2006
26-03-2014, 01:37 PM
1. Anh petrpm, sự kiện anh kể đã xảy ra 10 năm. Đối với VN, trừ hệ thống tòa án, 10 năm qua VN đã thay đổi rất nhiều theo hướng tích cực cho nên theo em đoán (mà có thể sai vì em không về nên không biết) chuyện mà la mắng như con vậy là hầu như không còn. Cái mà em biết qua bạn bè đi về mà em tin là vẫn còn rất phổ biến là không biết mĩm cười mặt lạnh như Jason Bourne. Cái này phải gọi là nụ cười là một thứ xa xỉ. Còn chuyện mà giữ lại làm khó dễ thì một phần cũng do hàng hóa mang về tạo cơ hội cho bị giữ lại hoặc phải bỏ tiền vào bao thư.
2. Trong lần cuối cùng em về cách đây nhiều năm em mang một số món nhiếp ảnh có cả camera đem về tặng các bạn trong vnphoto. Thật ra lúc đó em không biết là phải khai ra đâu. Thế là đi ra em bị giữ lại kêu mở vali ra. Em mở ra và giải thích rõ ràng là hàng cũ mang về cho các bạn. Tuyệt đối không bỏ tiền vào passport. Nhưng các anh HQ vẫn cho qua dễ dàng chỉ là phải đứng lại mở toàn bộ ra cho xem. Cho nên em tin rằng, hiện tại, nếu không có "xách tay" hàng nào vi phạm quy định nhập khẩu, không cần phải bỏ tiền vào passport. Chuyện bị làm phiền, cho dù không có mang gì, em tin là vẫn có nhưng ít.
3. Về việc của an jeandn nói, anh cho rằng xã hội thay đổi dân trí tốt hơn là phải đi từ quần chúng tự giác đi lên. Em đã suy nghĩ việc này rất nhiều và sau khi em học xong cách quản lý nhà nước bằng luật pháp thì em tham chiếu ra em mới hiểu. Trước đó em không hiểu đâu. Em thấy không phải như anh nghĩ. Tính tự giác tốt phải xuất phát từ luật pháp và chế tài tốt mà ra. Bản chất con người là ăn hối lộ, muốn hơn người khác, và tham nhũng bòn rút tiền thuế vì bất cứ ai cũng tham tiền cho nên xã hội nào cũng có không phải chỉ VN. Vấn đề là có tạo ra được một cơ chế xã hội để hạn chế chuyện đó hay không. Vì tôi không minh bạch cho nên không ai biết chuyện gì đang xảy ra với các dự án không có cơ chế giám sát công tâm và độc lập, cho nên tham nhũng nó mới có chỗ trú thân.
4. Trong hai bên cho và nhận hối lộ, không thể nói thôi đừng hối lộ thì xã hội sẽ tốt. Tại vì hành chính mang ý nghĩa hành là chính cho nên người ta mới phải hối lộ để công việc cho nhanh. Xã hội thương mại mua bán cần phải nhanh chóng, hành chính kéo dài không hiệu quả làm khó dễ mọi người mua bán giao thương cho nên người ta mới nghĩa ra bao thư. Nếu như y tá bác sĩ giống như ở bệnh viện ở nơi em ở có cho bao thư cũng không nhận thì không bao giờ có văn hóa bắt buộc phải cho bao thư trong bệnh viện thì mới phục vụ tốt. Ở đây, tất cả đều được phục vụ tốt thì người ta cần phải cho bao thư làm gì?
CuteFace
26-03-2014, 08:27 PM
3. Về việc của an jeandn nói, anh cho rằng xã hội thay đổi dân trí tốt hơn là phải đi từ quần chúng tự giác đi lên. Em đã suy nghĩ việc này rất nhiều và sau khi em học xong cách quản lý nhà nước bằng luật pháp thì em tham chiếu ra em mới hiểu. Trước đó em không hiểu đâu. Em thấy không phải như anh nghĩ. Tính tự giác tốt phải xuất phát từ luật pháp và chế tài tốt mà ra. Bản chất con người là ăn hối lộ, muốn hơn người khác, và tham nhũng bòn rút tiền thuế vì bất cứ ai cũng tham tiền cho nên xã hội nào cũng có không phải chỉ VN. Vấn đề là có tạo ra được một cơ chế xã hội để hạn chế chuyện đó hay không. Vì tôi không minh bạch cho nên không ai biết chuyện gì đang xảy ra với các dự án không có cơ chế giám sát công tâm và độc lập, cho nên tham nhũng nó mới có chỗ trú thân.
đồng ý với anh điểm này. khi mà cái "thượng tôn pháp luật" không còn cái giá trị của nó thì tất cả những cái xấu nó có chỗ mà "hưng thịnh". Đừng đổ thừa dân trí này dân trí nọ, cái này là sản phẩm của cái chế độ, là sản phẩm của cái chủ nghĩa ngoại lai mà trên thế giới chả mấy ai theo.
pvnguyen
26-03-2014, 08:46 PM
Có người " vi phạm" xách quà biếu nhiều hơn quy định thì họ mới có cớ đòi hối lộ jk
Lần em qua uống cafe với bác Nikonian2006 lúc về ku con cứ đòi mang cho nó cái đùi con cừu :) . Về tới Sg cũng bị mấy anh " thuế quan" chỗ máy soi đòi tiêu huỷ . Vụ này rõ là em sai vì mang thịt động vật sống vào VN ... Nhưng sau khi trình bày thì cũng OK , có lẽ vì vụ này không " dính răng" mấy ảnh
Ps : các bác cũng nên phân biệt rõ hai khu vực
- đóng dấu nhập cảnh : an ninh cửa khẩu chỉ có nhiệm vụ kiểm tra XNC chứ không liên quan gì đến hàng hoá.
- chỗ máy soi hàng : đây mới là " Hải quan - thuế quan" : là chỗ cần " xì tiền" nếu các bác buôn lậu
mimhnhut
26-03-2014, 10:03 PM
Trích từ báo Vietnamnet (trang báo của chính phủ nước CHXHCN Việt Nam)
http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/167296/vu-hoi-lo-16-ty--an-thua-gi--con-nhieu-dong-chi-chua-lo.html
"Vụ hối lộ 16 tỷ: Ăn thua gì, còn nhiều đồng chí chưa lộ.
Ông Nguyễn Mại, Nguyên Thứ trưởng Bộ Kế hoạch – Đầu tư, Chủ tịch Hiệp hội Đầu tư nước ngoài Việt Nam cho rằng vụ ăn hối lộ 16 tỷ đồng đang điều tra này mới chỉ là một phần nổi của tảng băng chìm.
Nói về vụ việc đang ẫm ĩ hiện nay, ông Mại nói: “tôi nói thật là nó cũng chẳng làm mình xấu đi hơn nhiều đâu! Vì bây giờ nói về tham nhũng thì nước mình có tên tuổi thứ hạng lắm rồi, có xấu nữa cũng chả xấu hơn mấy. PCI 2013 vừa rồi, DN FDI họ còn đánh giá bệnh của mình nặng hơn Lào và Campuchia mà”.“Riêng tham nhũng ODA ở các nước châu Á, trừ Singapore ra thì nước nào cũng mắc phải, nhưng bệnh của mình có lẽ là nặng nhất”, ông Mại nhấn mạnh"
Theo ông Mại, nói chung vụ 16 tỷ đang điều tra này nó đã ăn thua gì. Nó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, chứ còn nói thật ra, thì đúng là phải nói “kính thưa các đồng chí đã bị lộ và các đồng chí chưa bị lộ”. Đấy bạn cứ thử để rồi mà xem."
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Lẽ đời, chẳng ai lại không có lòng tham, dù là Tây, Tàu, Mỹ Việt. Vấn đề là đạo đức, luân lý, luật pháp của xã hội đó có đủ sức mạnh để ngăn ngừa phần "con " trong " người" cán bộ, quan chức hay không thôi.
Bản thân tôi về VN 1 lần hồi năm 2011, chẳng nhét tiền vào passport cũng chẳng thấy ai làm khó dễ gì, chỉ có điều là chỉ thấy toàn những bộ mặt hình sự ở sân bay
jeandn
27-03-2014, 09:26 AM
đồng ý với anh điểm này. khi mà cái "thượng tôn pháp luật" không còn cái giá trị của nó thì tất cả những cái xấu nó có chỗ mà "hưng thịnh". Đừng đổ thừa dân trí này dân trí nọ, cái này là sản phẩm của cái chế độ, là sản phẩm của cái chủ nghĩa ngoại lai mà trên thế giới chả mấy ai theo.
Như các bạn đã nói, nhà nước pháp quyền, chế độ chính trị....vv.... tất cả đều đúng, nhưng chưa đủ... phải đi kèm với 1 nền giáo dục phù hợp, bao gồm cả blah blah.. thứ nữa thì mới có được 1 XH, dân trí theo cá nhân mình thì cứ gọi nôm na là 1 trong những sản phẩm của XH đó, khi mà người dân trong XH đó tuân thủ theo luật pháp 1 cách tự nguyện thì may ra mới tốt hơn được.... ví dụ nhỏ: nếu như ng dân nói 'không' với việc hối lộ; thì chắc chắn sẽ không có chuyện XXX giao thông chi tiền để được ra đứng ngoài đường; XXX custom lót tay để có ca trực trong 'giờ vàng'.Chữ không có ở đây không có nghĩa là chấm dứt được tệ nạn (tham nhũng); mà có thể nó sẽ biến thể sang hình thức khác. Nhưng chí ít thì cũng ở mức độ tinh vi cao cấp hơn (mà ng dân khó biết được...hehe), không còn 'phổ thông' như các bạn bàn ở trên.
+ Nếu quản lý nhà nước chỉ bằng luật pháp, có thể tốt trong 1 thời điểm/hoàn cảnh hoặc thời gian nào đó (ví dụ: bộ luật Tự Đức của VN ngày xưa); nhưng cũng có thể dẫn đến tình trạng độc tài & lạm dụng quyền lực.
+ Chủ nghĩa chính trị, cá nhân mình nghĩ cũng không có cái nào đúng, cái nào sai hay cái nào tốt, cái nào xấu... mà chỉ có cái phù hợp với quyền lợi của XH hay quyền lợi của cá nhân hay tổ chức cá nhân trong 1 thời điểm, đối với vị trí địa lý của từng quốc gia. Quan trọng là người/tổ chức điều hành đứng về phía nào.
Hè hè.. tán gẫu cho vui thôi nhé, không có quan điểm chính trị gì hết :angel_not:; nói cho vui, đừng tin hén....
jeandn
27-03-2014, 09:51 AM
À, luôn tiện kể 1 câu chuyện minh họa cho post trên của mình... Mình biết 1 người, khoảng 10 năm về trước rất rất thành công trong lĩnh vực sale (phân phối hàng hóa kính thưa các loại luôn) ở khu vực Mekong delta & miền trung VN; dưới tay hắn khi đó có khoảng gần 200 lính sale khu vực, bao gồm khoảng 6 key team leader. Gần như loại hàng nào cũng có mãi lực cực mạnh. Trong 1 cuộc tán gẫu, mình có nghe chuyện nhập nhằng (giữa staff của hắn & các đại lý phân phối/bán lẻ) về % chiết khấu cho đại lý cũng như các hình thức khuyến mãi, mình hỏi làm sao hắn quản lý được chuyện này; và nếu quản lý được, thì sao không dẹp được; hắn chỉ cười... và sau đó khi quan hệ tốt lên, hắn mới trả lời mình. Hắn hoàn toàn biết chuyện này, thậm chí biết rất chi tiết là đằng khác. Nhưng (có chữ Nhưng là vui rồi...hehe), 2 lý do chính:
1/ Để dẹp được chuyện này, hắn cần tốn thêm tiền quản lý (thêm nhân sự, thay đổi chính sách...vv); tuy nhiên, không chắc doanh thu sale sẽ tăng (so với số tiền phải đầu tư thêm); và cũng có rủi ro là tốn thêm đầu tư mà cũng không đem lại hiệu quả gì hết...:p và cũng chưa chắc là thực sự có khả năng dẹp được hay không!
2/ Nếu chấp nhận điều 1, làm sạch đội ngũ nhân viên, có nghĩ là tốt cho cty, nhưng không tốt cho nv vì thu nhập họ giảm (thu nhập thực tế bao gồm lương thưởng + với chi phí kiếm đc từ những nhập nhằng nói trên). Khi NV không còn benefits tốt như trước, có thể họ sẽ không còn nhiệt tình trong cv hoặc tệ hơn là họ không còn trung thành với cty nữa, dẫn đến việc từ bỏ cty. Điều này còn nguy hiểm hơn vì nếu nv từ bỏ cty, họ có thể lập cty riêng, hay đi đầu quân cho cty khác.... nguy hiểm vì nv có thể biết rõ nhiều thông tin của cty: khách hàng/phương thức kinh doanh...vv
Nên, hắn đã chọn giải pháp an toàn, chấp nhận tình trạng trên, giả bộ không biết (hoặc thực sự không biết, I don't know... :p). Vẫn để cho nv kiếm chác thêm vì như thế hắn bảo toàn được lợi ích của hắn: Mãi lực tốt; nv rất trung thành với cty (Cái này quan trọng). Chỉ cố quản lý để 'việc nhập nhằng' đó không gây ảnh hưởng xấu đến quyền lợi của hắn thôi.
Như vậy, rõ ràng vấn đề của ví dụ ở đây là: không phải quản lý tốt hay kém... mà là quan điểm chọn cách xử lý. Để bảo vệ lợi ích & có được tính trung thành của nv, hắn vô hình chung đã đồng ý để cho việc "nhập nhằng" xảy ra. Đó là tư tưởng của người trong cuộc. Người ngoài cuộc có thể nghĩ là vì quản lý kém nên mới có chuyện này. Vậy cái nào đúng, cái nào sai? Tùy người đang đứng ở vị trí nào mà đánh giá thôi.....Còn các bạn thì sao?
hề hề... trong cuộc họp qua đt rảnh rỗi nên đánh 1 hơi, dài quá rồi, ngừng nhé.....again, chỉ là kể chuyện tán gẫu cho nhau nghe, vui vẻ hén.
Nikonian2006
27-03-2014, 10:59 AM
À, luôn tiện kể 1 câu chuyện minh họa cho post trên của mình... Mình biết 1 người, khoảng 10 năm về trước rất rất thành công trong lĩnh vực sale (phân phối hàng hóa kính thưa các loại luôn) ở khu vực Mekong delta & miền trung VN; dưới tay hắn khi đó có khoảng gần 200 lính sale khu vực, bao gồm khoảng 6 key team leader. Gần như loại hàng nào cũng có mãi lực cực mạnh. Trong 1 cuộc tán gẫu, mình có nghe chuyện nhập nhằng (giữa staff của hắn & các đại lý phân phối/bán lẻ) về % chiết khấu cho đại lý cũng như các hình thức khuyến mãi, mình hỏi làm sao hắn quản lý được chuyện này; và nếu quản lý được, thì sao không dẹp được; hắn chỉ cười... và sau đó khi quan hệ tốt lên, hắn mới trả lời mình. Hắn hoàn toàn biết chuyện này, thậm chí biết rất chi tiết là đằng khác. Nhưng (có chữ Nhưng là vui rồi...hehe), 2 lý do chính:
1/ Để dẹp được chuyện này, hắn cần tốn thêm tiền quản lý (thêm nhân sự, thay đổi chính sách...vv); tuy nhiên, không chắc doanh thu sale sẽ tăng (so với số tiền phải đầu tư thêm); và cũng có rủi ro là tốn thêm đầu tư mà cũng không đem lại hiệu quả gì hết...:p và cũng chưa chắc là thực sự có khả năng dẹp được hay không!
2/ Nếu chấp nhận điều 1, làm sạch đội ngũ nhân viên, có nghĩ là tốt cho cty, nhưng không tốt cho nv vì thu nhập họ giảm (thu nhập thực tế bao gồm lương thưởng + với chi phí kiếm đc từ những nhập nhằng nói trên). Khi NV không còn benefits tốt như trước, có thể họ sẽ không còn nhiệt tình trong cv hoặc tệ hơn là họ không còn trung thành với cty nữa, dẫn đến việc từ bỏ cty. Điều này còn nguy hiểm hơn vì nếu nv từ bỏ cty, họ có thể lập cty riêng, hay đi đầu quân cho cty khác.... nguy hiểm vì nv có thể biết rõ nhiều thông tin của cty: khách hàng/phương thức kinh doanh...vv
Nên, hắn đã chọn giải pháp an toàn, chấp nhận tình trạng trên, giả bộ không biết (hoặc thực sự không biết, I don't know... :p). Vẫn để cho nv kiếm chác thêm vì như thế hắn bảo toàn được lợi ích của hắn: Mãi lực tốt; nv rất trung thành với cty (Cái này quan trọng). Chỉ cố quản lý để 'việc nhập nhằng' đó không gây ảnh hưởng xấu đến quyền lợi của hắn thôi.
Như vậy, rõ ràng vấn đề của ví dụ ở đây là: không phải quản lý tốt hay kém... mà là quan điểm chọn cách xử lý. Để bảo vệ lợi ích & có được tính trung thành của nv, hắn vô hình chung đã đồng ý để cho việc "nhập nhằng" xảy ra. Đó là tư tưởng của người trong cuộc. Người ngoài cuộc có thể nghĩ là vì quản lý kém nên mới có chuyện này. Vậy cái nào đúng, cái nào sai? Tùy người đang đứng ở vị trí nào mà đánh giá thôi.....Còn các bạn thì sao?
hề hề... trong cuộc họp qua đt rảnh rỗi nên đánh 1 hơi, dài quá rồi, ngừng nhé.....again, chỉ là kể chuyện tán gẫu cho nhau nghe, vui vẻ hén.
1. Anh jeandn, ít khi nào em quote lại bài viết mà dài của người khác trong bài của em bởi vì bản thân bài viết em đã dài. Nhưng em quote lại cả bài bởi vì anh viết một lúc hai bài nếu em không quote anh không biết em nói bài nào.
2. Em hiểu ý anh muốn nói trong bài nói trên. Em tin rằng rất nhiều người cũng hiểu. Em ví dụ như ank Blackleg trong bài em nói về luật pháp và vũ khí ở Mỹ anh ấy đã nói về từ "nhóm lợi ích".
3. Em đang update topic ebay của em nên em vào viết vài dòng với anh, qua đó em muốn tạo ra sự nhộn nhịp trong forum khi tranh luận nhưng vẫn bảo đảm theo đúng quy định của forum. Vì vậy cho nên theo em nghĩ là em cuteface cũng không nên nói về chế độ như bài của em ấy ở trên đâu. Ai cũng biết không cần phải nói ra lại vi phạm quy định forum.
4. Em post lần này là em trả lời bài đầu tiên của anh hôm nay không phải bài em quote ở đây. Trước khi em viết, em nói rõ quan điểm của em. Em không quan trọng đi theo chủ nghĩa nào xh hay tb em không quan trọng vì đó là sự tự do và quyền chọn lựa. Quan trọng với em không phải là hình thức mà quan trọng là kết quả nó như thế nào.
5. Em được may mắn sống ấm no được giáo dục tốt trong khi không có tiền con nhà nghèo cho nên em cũng mong là các em nhỏ và những bạn thông minh ở VN sẽ không bị lãng phí tài năng do không được đào tạo tốt. Mà muốn làm vậy cho mọi người là sự quản lý phải tốt. Quản lý tốt cần phải có luật pháp tốt vì luật pháp tốt tạo ra sự bình đẳng (tương đối) giữa mọi người bất kể anh là ai. Anh là anh hai chị ba hay là dân đen thì với luật pháp phải đối xử như nhau. Cái đó là cái em đang được hưởng, em đang sống và làm việc trong đó cho nên em mới mong mỏi sẽ được. Mà muốn được là mấy cái anh gọi nhóm lợi ích là không đúng. Đó là đem lợi ích cá nhân lên trên lợi ích toàn dân. Và đó không phải là phẩm chất của người quản lý vĩ mô. Chỉ cần thay đổi một chút về luật pháp thì tất cả mọi người trong forum này sẽ có nhiều tiền hơn cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Đó là điều em mong muốn.
6. Chờ em trả lời bài đầu của anh ngay sau đây.
Nikonian2006
27-03-2014, 11:18 AM
Như các bạn đã nói, nhà nước pháp quyền, chế độ chính trị....vv.... tất cả đều đúng, nhưng chưa đủ... phải đi kèm với 1 nền giáo dục phù hợp, bao gồm cả blah blah.. thứ nữa thì mới có được 1 XH, dân trí theo cá nhân mình thì cứ gọi nôm na là 1 trong những sản phẩm của XH đó, khi mà người dân trong XH đó tuân thủ theo luật pháp 1 cách tự nguyện thì may ra mới tốt hơn được.... ví dụ nhỏ: nếu như ng dân nói 'không' với việc hối lộ; thì chắc chắn sẽ không có chuyện XXX giao thông chi tiền để được ra đứng ngoài đường; XXX custom lót tay để có ca trực trong 'giờ vàng'.Chữ không có ở đây không có nghĩa là chấm dứt được tệ nạn (tham nhũng); mà có thể nó sẽ biến thể sang hình thức khác. Nhưng chí ít thì cũng ở mức độ tinh vi cao cấp hơn (mà ng dân khó biết được...hehe), không còn 'phổ thông' như các bạn bàn ở trên.
+ Nếu quản lý nhà nước chỉ bằng luật pháp, có thể tốt trong 1 thời điểm/hoàn cảnh hoặc thời gian nào đó (ví dụ: bộ luật Tự Đức của VN ngày xưa); nhưng cũng có thể dẫn đến tình trạng độc tài & lạm dụng quyền lực.
+ Chủ nghĩa chính trị, cá nhân mình nghĩ cũng không có cái nào đúng, cái nào sai hay cái nào tốt, cái nào xấu... mà chỉ có cái phù hợp với quyền lợi của XH hay quyền lợi của cá nhân hay tổ chức cá nhân trong 1 thời điểm, đối với vị trí địa lý của từng quốc gia. Quan trọng là người/tổ chức điều hành đứng về phía nào.
Hè hè.. tán gẫu cho vui thôi nhé, không có quan điểm chính trị gì hết :angel_not:; nói cho vui, đừng tin hén....
1. Em cần phải quote lại bài này vì em trả lời là chỉ cho bài này anh viết.
2. Đầu tiên, việc anh nói cần phải có giáo dục tốt là hoàn toàn chính xác. Việc này em đã nói từ rất lâu trên forum là phải có luật pháp tốt và giáo dục tốt. Luật pháp chế tài con người điều chỉnh hành vi của họ cho đúng trong xã hội. Giáo dục qua đó giáo dục họ thế nào là đúng là sai.
3. Những trong cả hai cái luật pháp bình đẳng tương đối phải có trước giáo dục tốt vì bản thân luật pháp tốt sẽ giúp tạo ra giáo dục tốt. Em xin ví dụ, khi có luật pháp tốt, nó tạo ra thương mại tốt vì luật pháp giúp giải quyết tranh chấp thương mại cho bình đẳng và tạo ra niềm tin cho người kinh doanh -> nhiều thuế. Luật pháp tốt tạo ra sự minh bạch -> giảm thiểu tham nhũng bòn rút tiền thuế, tiệt trừ nạn mua chức -> tạo ra những con người quản lý trình độ thật sự -> ngân sách cho giáo dục nhiều + thầy giỏi -> giáo dục tốt. Giáo dục tốt tạo ra nhiều professionals chuyên môn cao -> đóng nhiều thuế -> ngân sách nhiều và do luật pháp tạo ra quản lý nhà nước democratic governance hiệu quả -> xã hội tốt hơn.
Bản chất tham lam của con người
4. Như em đã nói với anh trong bài trước, bản chất con người là tham lam. Tham lam nếu dùng đúng sẽ phát triển xã hội vì nhu cầu phát triển sản phẩm mới em ví dụ như Canon sẽ cần phải ra máy tốt hơn 1dx. Đó là tham lam, mong muốn làm tốt hơn. Vì thuộc về bản chất cho nên anh không thể chỉ dùng giáo dục để kêu mọi người tự nguyện liêm khiết. Không bao giờ có chuyện tự nguyện. Mà phải dùng luật pháp làm chế tài để tạo ra văn hóa liêm khiết. Em ví dụ như không để cho "bao thư quà cáp" trở thành văn hóa.
5. Cái khổ của VN là những chuyện bao thư quà cáp hối lộ csgt làm riết nó ăn sâu vào văn hóa mọi người xem đó là bình thường. Khi đã sâu, rất khó thay đổi.
Về vấn đề luật pháp và lạm quyền
6. Khi lần đầu em đọc câu anh viết cai trị bằng luật pháp dẫn đến độc tài và lạm quyền, em chỉ cười. Không phải em cười nhạo anh mà em cười vì anh nói ngược. Anh cho em thấy là (rất có thể) anh chưa có dịp tìm hiểu về cách quản lý nhà nước bằng luật pháp democratic governance cho nên anh mới nói như vậy. Em ngược lại, chuyện này em biết rất rõ.
7. Nếu anh muốn tranh luận với em về việc này, chỉ nhằm mục đích tạo ra bài viết cho forum, em sẵn sàng bỏ thời gian ra tranh luận với anh điều anh nói trên là chưa đúng.
8. Anh thử cho em ví dụ cụ thể cai trị bằng luật pháp tạo ra độc tài và lạm quyền cho em xem thử.
Ý nghĩa của luật pháp
9. Luật pháp là để tạo ra sự bình đẳng tương đối với tất cả mọi người trong xã hội bất kể anh là ông nào anh hai chị ba nào. Anh ra tòa hai bên là bình đẳng và có tiếng nói như nhau. Bồi thẩm đoàn 12 người là dân đen bình thường ngồi đó nghe anh nói và xem coi ai nói đúng lý lẽ hơn và bằng chứng tốt hơn. Không phải anh có quyền thế thì anh ra tòa được coi trọng hơn người không có. Chính vì lý do này cho nên xã hội Anh Mỹ không ai có quyền sa thải thẩm phán. Đã lên là không có chuyện bị ép đi xuống. Vì nó đã nhìn ra được cái này từ hàng trăm năm trước. Chỉ khi nào như vậy, thẩm phán mới yên tâm dám ra phán quyết với con/cháu anh hai chị ba nếu như chúng nó phạm tội hình sự thật sự -> tạo ra niềm tin trong nhân dân. Nhân dân tin tưởng, họ sẽ sống hạnh phúc hơn -> lao động tốt hơn.
10. Nếu như luật pháp mà còn tạo ra độc tài -> bất bình đẳng -> đó không phải là xã hội cai trị thực tế bằng luật pháp. Nó bằng cái gì em không biết. Nhưng em biết là đã làm sai nguyên tắc thượng tôn pháp luật.
mimhnhut
27-03-2014, 10:24 PM
Tán gẩu nha các bác,
Phải chi....
1/ Phải chi các bác Việt kiều đừng kẹp tiền vào passport thì các anh XX cửa khẩu sân bay, các anh HQ đâu có mang tiếng vòi vĩnh làm tiền!
2/ Phải chi các công ty Nhật Bản đừng đưa hối lộ thì các quan chức đường sắt Việt Nam đâu có phải giải trình về sự trong sạch, liêm khiết của mình!
3/ Phải chi các siêu thị của Nhật bản đừng cho người Việt Nam vào siêu thị, và các nhà hàng buffet ở Sing, Thái đừng cho người Việt vào ăn thì dân Việt Nam đâu có bị mang tiếng là ăn cắp, tham ăn....
4/Phải chi các bác người Mông đi qua cầu nhẹ chân 1 chút thì cầu treo đâu có sập...
5/ Phải chi trời đừng mưa thì cô giáo , học sinh đâu có phải chui vào bao ny lông để qua suối...
6/ Phải chi Đài loan đừng có phát hiện mấy chục ký bạch phiến trong thùng loa thì các anh Kiểm Hóa Hải Quan TÂn Sơn Nhất đâu có bị trách nhiệm giải trình...
7/ Phải chi...
dragonfly39
29-03-2014, 02:55 PM
Như các bạn đã nói, nhà nước pháp quyền, chế độ chính trị....vv.... tất cả đều đúng, nhưng chưa đủ... phải đi kèm với 1 nền giáo dục phù hợp, bao gồm cả blah blah.. thứ nữa thì mới có được 1 XH, dân trí theo cá nhân mình thì cứ gọi nôm na là 1 trong những sản phẩm của XH đó, khi mà người dân trong XH đó tuân thủ theo luật pháp 1 cách tự nguyện thì may ra mới tốt hơn được.... ví dụ nhỏ: nếu như ng dân nói 'không' với việc hối lộ; thì chắc chắn sẽ không có chuyện XXX giao thông chi tiền để được ra đứng ngoài đường; XXX custom lót tay để có ca trực trong 'giờ vàng'.Chữ không có ở đây không có nghĩa là chấm dứt được tệ nạn (tham nhũng); mà có thể nó sẽ biến thể sang hình thức khác. Nhưng chí ít thì cũng ở mức độ tinh vi cao cấp hơn (mà ng dân khó biết được...hehe), không còn 'phổ thông' như các bạn bàn ở trên.
+ Nếu quản lý nhà nước chỉ bằng luật pháp, có thể tốt trong 1 thời điểm/hoàn cảnh hoặc thời gian nào đó (ví dụ: bộ luật Tự Đức của VN ngày xưa); nhưng cũng có thể dẫn đến tình trạng độc tài & lạm dụng quyền lực.
+ Chủ nghĩa chính trị, cá nhân mình nghĩ cũng không có cái nào đúng, cái nào sai hay cái nào tốt, cái nào xấu... mà chỉ có cái phù hợp với quyền lợi của XH hay quyền lợi của cá nhân hay tổ chức cá nhân trong 1 thời điểm, đối với vị trí địa lý của từng quốc gia. Quan trọng là người/tổ chức điều hành đứng về phía nào.
Hè hè.. tán gẫu cho vui thôi nhé, không có quan điểm chính trị gì hết :angel_not:; nói cho vui, đừng tin hén....
Tôi rất đồng ý với ý kiến của bạn ở đoạn tôi in đậm. Nó phù hợp với những gì tôi chứng kiến/biết.
Có lần tôi nói nhiều doanh nhân ở San Francisco muốn làm ăn yên ổn thì phải "chung chi" tới hai đầu (và phim ảnh của phương Tây phản ánh khá chính xác mặt phải và trái của xã hội của họ: rằng hay thì thật là hay, nhưng mặt tệ như bạo lực, xã hội đen, thế giới ngầm, tham nhũng, hối lộ, buôn người có tổ chức, giết người, buôn lậu ma túy, ăn cắp xe hơi có tổ chức sau đó mang bán qua nước khác, thì cũng vô cùng khủng khiếp): một đầu chung chi cho cảnh sát và một đầu cống nạp cho hội Tam Hoàng.
- Luật pháp "rất hay" trên lý thuyết và trên giấy tờ, khi ngồi trên ghế nhà trường hay khi đọc sách. Nhưng trên thực tế ở đời thực việc vận dụng nó thế nào và có vận dụng được hay không là một chuyện hoàn toàn khác hẳn.
Ở đời thực, nó tồn tại một cái gọi là "cái lý của kẻ mạnh", và "luật của kẻ giàu", tồn tại một thứ gọi là "tiêu chuẩn kép" và "luật rừng" nữa. Khác hẳn cái thế giới toàn mỹ trong mộng mơ hay trong sách vở, lý thuyết.
- Nếu tôi nói rằng có những cảnh sát tốt, liêm chính, họ biết rõ tên tội phạm nhưng không thể nào đụng tới nó được vì nó được "luật pháp" (trong ngoặc kép bạn nhé!) bảo vệ, và anh cảnh sát thì có vợ con còn phải lo, nên dù tức "cành hông" vẫn phải nhắm mắt làm lơ, bạn có tin tôi không?
- Nếu mở tiệm làm ăn buôn bán ở San Francisco mà nhất định cho rằng "luật là luật", "Mỹ là nước thượng tôn luật pháp" "tôi làm đúng luật pháp tôi không việc gì phải chung chi cho xã hội đen và cảnh sát cả", thì đương nhiên là dẹp tiệm sớm (hoặc đi chầu Diêm Vương trong một vụ "đụng xe rất tình cờ", hay "bị homeless đâm chết một cách bí ẩn").
- Nếu tôi nói với chủ doanh nghiệp (tôi nói giới hạn trong khu người Hoa, khu phố Tàu mà tôi biết và chứng kiến thôi nhé) rằng: Mỹ là "nhà nước pháp quyền", "luật rõ ràng và hay lắm" bạn không việc gì phải "chung chi" cả, làm khó quậy phá bạn hả? Nhờ luật sư, nhờ luật pháp can thiệp! Họ sẽ nói rằng tôi điên!
Thực tế là ngày mới tới sống ở Mỹ chừng 5 - 7 năm, tôi vẫn còn "rất tin" và đương nhiên là thường bị bạn bè người Hoa cười khẩy, cười nhạo cái "niềm tin" của tôi, dần dần thì tôi đã thấy họ đúng.
- Thực tế thì muốn tồn tại và làm ăn kiếm tiền thì phải tuân theo "luật pháp", mà "luật pháp" ở đây là do mấy đại ca hội Tam Hoàng và đồn cảnh sát địa phương đề ra.
Bạn sẽ sạt nghiệp trước khi bạn đi được tới cùng vụ kiện thưa "tham nhũng", "vòi tiền", "tống tiền" v.v.. và các đại ca Tam Hoàng cũng như các "sư phụ" cảnh sát họ có tới 1001 chiêu trò khiến cho bạn thua cuộc. Số tiền bạn phải bỏ ra nạp cho luật sư, thời gian bỏ ra để theo đuổi vụ kiện, còn phải kiếm chỗ "núp lùm" kẻo vợ con của bạn bị thanh toán, nó gấp nhiều lần hơn cái số tiền bỏ ra chung chi cho mấy ông cảnh sát và mấy ông cọp beo.
Viết tới đây tôi chợt nhớ tới câu ai đó từng nói/hát "đời thực thì không như là mơ đâu em!" .
- Các "ông" cảnh sát bên này chắc chắn khó có vụ thò tay ra lấy vài chục đô la/ăn hối lộ bằng những hình thức lộ liễu (lương "bẹt cà na" của mấy ổng đã là 50 đô la/giờ tùy địa phương), nhưng là "ăn" ở mức tập đoàn (chủ doanh nghiệp cần chung chi đều đặn dưới nhiều hình thức khác nhau, nếu không thì đừng hòng tồn tại!) che đậy dưới nhiều "chiêu trò" và ngôn từ rất hoa mỹ, nhưng tựu trung vẫn là HỐI LỘ và PHẢI HỐI LỘ.
- Trước khi bị lật tẩy thì "ngài" nghị sĩ nào, "ngài" thống đốc nào, "ngài" trưởng đồn cảnh sát nào đều là "trong sạch" cả. Chỉ khi nào xuất hiện kẻ đủ "nội lực" để còn sống sau khi "vạch mặt chỉ tên" "ngài" thì "ngài" mới lòi bộ mặt của "ngài" ra ánh sáng mà thôi. Hoặc đơn giản là "ngài" hết thời, nên "ngài" khác vạch mặt để lật ngài xuống, sau đó "ngài" khác ngồi lên.
Sở dĩ tôi biết rõ điều này vì tôi có người thân quen làm ăn buôn bán ở San Francisco và biết rõ họ phải "chung chi" hai đầu như thế nào để được tồn tại và yên ổn làm ăn. Họ xem đó là điều bình thường, vì họ vẫn kiếm được tiền và có lãi.
Một thực tế khác đó là doanh nghiệp khi chung chi cho cảnh sát/đại ca, họ hoàn toàn không vui mừng chút nào khi thấy "ngài" cảnh sát đó bị lật tẩy/đại ca đó đi gỡ lịch. Tôi hỏi tại sao, câu trả lời là: vì mắc công "nuôi" đứa khác từ đầu, tốn công tốn của nhiều hơn đứa đã "quen rơ".
Dẫn chứng việc vừa mới xảy ra:
Friday, March 28, 2014 7:11:56 PM
FBI phanh phui hệ thống xã hội đen ở Chinatown San Francisco
SAN FRANCISCO (AP) - Bên dưới những dây lồng đèn đỏ và những lối đi chật hẹp ở khu phố Tàu cổ kính nhất Hoa Kỳ, theo FBI, là một thế giới tội ác âm thầm hoạt động.
Vụ liên bang truy tố một luật gia California tội nhận hối lộ và tiền ủng hộ vận động tranh cử, đổi lấy sự bao che chính thức của ông, làm phơi bày một mạng lưới chằng chịt các tổ chức liên kết chặt chẽ ở Chinatown, kể cả một tay trùm bí ẩn tên Raymond “Shrimp Boy” Chow.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/185438-dragon-head-4.jpg
Theo các nhà điều tra, ông Chow là trùm của một trong những băng đảng Á Châu khét tiếng nhất vùng Bắc Mỹ. Theo tài liệu của FBI, Chow có biệt danh là “Dragon head” - Ðại Ca Ðầu Rồng.
Băng đảng của ông Chow lôi kéo được ông Leland Yee, thượng nghị sĩ tiểu bang California vào nanh vuốt của họ bằng tiền bạc và đóng góp cho quỹ tranh cử, để đổi lấy sự giúp đỡ về luật pháp.
Ðảng trưởng Chow ra đời ở Hồng Kông năm 1960 và đến Mỹ hồi mới 16 tuổi. Bỏ học nửa chừng, Chow thăng tiến nhanh trong hàng ngũ băng địa phương Hop Sing Tong, sau lần thoát chết trong vụ bắn nhau tại một nhà hàng ở Chinatown năm 1977, khiến 5 chết và cả chục bị thương.
Sau khi ở tù vài năm về tội cướp, Chow tham gia tam đầu chế Wo Hop To có căn cứ đặt tại Hồng Kông, một trong những tổ chức xã hội đen. Chow trong cương vị đảng trưởng, từng xác nhận đã tổ chức các đường dây mại dâm, buôn lậu ma túy và tống tiền các cơ sở thương mãi trong thập niên 1980.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/185438-leland-yee-4.jpg
Cựu thượng nghị sĩ tiểu bang California, Leland Yee, rời văn phòng liên bang tại San Francisco, 26 Tháng Ba, 2014. (Hình: AP Photo/Ben Margot)
Dù bị truy tố tội danh về súng, và trực diện bản án từ 25 năm đến chung thân hồi thập niên 1990, ông Chow đạt được thỏa thuận thương lượng để được thả và trở về với Chinatown từ nhiều năm trước, đồng thời hứa sẽ đi theo cuộc sống ngay thẳng.
Nhưng nhiều khiếu nại cho rằng ông Chow lấy tư cách đầu gấu của Ghee Kung Tong để rửa tiền, nhận và chuyển vận đồ ăn cắp và thuốc lá lậu.
Cựu Thượng Nghị Sĩ Yee là một đảng viên Dân Chủ, ra đời ở Trung Quốc, xây dựng sự nghiệp chính trị của mình một phần qua các móc nối ở Chinatown, chưa bao giờ thua trong cuộc chạy đua chính trị nào, ngoại trừ lần tranh ghế thị trưởng San Francisco vào 2011.
Nhiều năm trước, cảnh sát chìm FBI thâm nhập vào tổ chức của ông Chow, gài bẫy được ông Yee và phụ tá tranh cử của ông là Keith Jackson.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/185438-FBI-Raid-4.jpg
Các nhân viên FBI bố ráp văn phòng một tổ chức tại Chinatown, San Francisco, 26 Tháng Ba. (Hình: AP Photo/Eric Risberg)
Cả ba bị bắt trong cuộc bố ráp ở Sacramento và San Francisco Bay Area hôm Thứ Tư, cùng với nhiều đồng đảng khác.
Ông Yee được tại ngoại với tiền thế chân $500,000, đồng thời rút lui khỏi cuộc tranh cử ghế California secretary of state. Cả hai ông Chow lẫn Jackson đều bị từ chối không được đóng tiền tại ngoại.
Trong ngày Thứ Sáu, Thượng Viện California bỏ phiếu, ngưng chức ba thượng nghị sĩ Dân Chủ, gồm Ron Calderon, Leland Yee và Rod Wright.
Cuộc bỏ phiếu, kết quả 28 thuận, 1 chống, diễn ra trong bối cảnh được xem là khủng hoảng đạo đức nặng nề nhất của lịch sử tiểu bang trong thời gian qua.
Nghị quyết của Thượng Viện có hiệu lực ngăn cấm các nghị sĩ này sử dụng quyền của mình cho đến khi có kết luận cuối cùng về các cáo buộc. Tuy nhiên, trong thời gian tạm ngưng chức, cả 3 người vẫn được lãnh lương, $95,000/năm. (T.P. & Ð.B.)
Nguồn báo Người Việt online
Accord 2000
30-03-2014, 04:31 AM
Ở Mỹ đầy tội phạm bác Chuồn Chuồn ui. Hồi xưa em còn nhỏ xem phim xã hội đen, mê nhất là 3 nước: Hong Kong có mấy anh đại bàng như Thành Long, Nhật có mấy anh Ninja phóng phi tiêu, và Mỹ có mấy anh cao bồi bắn súng. Nhìn xã hội đen Hải Phòng bắn hoa cải, so với cao bồi Mỹ thiệt là chỉ đủ gãi ngứa.
Cho nên về trình độ tham nhũng, bạo lực...nước Mỹ đã nổi tiếng từ cả ngàn năm trước rồi. Bác mới qua Mỹ vài chục năm nên còn ngạc nhiên, chứ em ở VN từ nhỏ đã biết. Bởi vậy hồi xưa đi học em cứ nung nấu 1 ý định là phải qua Mỹ để nghiên cứu cuộc sống bên đó, phải tranh thủ để tận mắt xem bọn tư bản nó giẫy chết. Sợ khi qua trễ, nó chết rồi thì đâu còn gì để xem. Và nói chung là em đã toại nguyện, đã thấy nước Mỹ trong cơn hấp hối.
yashicanon
30-03-2014, 05:14 AM
Đúng vậy tụi mỹ nó đang đứng cách bờ vực còn có 1 bước chân nữa thôi .còn chúng ta và các nước anh em luôn đi trước chúng 1 bước hihi .hồi xưa em nghe 1 vị quan noí muốn qua xem nước mỹ nó đang giẫy chết ra sao .khi về ông ta phát biều ,tôi thấy rõ thật là nó đang giẫy chết 1 cách rất là êm ái !!!
năm ngoái về vn mang theo 5 máy dslr 6 lens v.v. 2 ps và 2 laptop 4 ipad 2 iphone em chả mất đồng nào cả .vì mua giùm mấy bạn trên vnphoto em có giao hẹn nếu phải chi cho hq thì họ phải chịu , nhưng chả thấy hỏi gì .con gái em thậm chí còn quên tháo cái balo dựng máy trên lưng xuống mà họ cũng ko để ý luôn .
có điều hơi xấu hổ ,là các đồng chí nhập cảnh cũng rất lễ phép .em ko kẹp tiền gì cả .anh ta có xin tí chút .nhưng em ko có tiền lẻ .toàn tiền 50-100 nên ko biết tính sao .ko lẽ cho 50 hay đưa và đòi thối lại !!! đành cười trừ và xấu hổ đi qua .lần sau sẽ nhớ mang ít tiền lẻ .sẽ ko hối lộ ,nhưng nếu sau đó các em có xin thì cũng cho chút đỉnh .để vui vẻ cả làng
TiCan_2009
30-03-2014, 11:29 AM
Khi đánh giá về trật tự xã hội, luật pháp thì chỉ nên so sánh tốt hơn hoặc xấu hơn giữa các hệ thống. Phải chấp nhận một sự thực là chưa hề tồn tại một hệ thống "hoàn hảo" nào cả và cũng phải chấp nhận một thực tế là không hề tồn tại quyền tự do tuyệt đối của từng cá nhân trong xã hội loài người hiện nay. Thực vậy, về nguyên tắc mà nói thì không một cá thể loài người nào hiện nay có thể kiếm ra một chốn dung thân mà không phải thực hiện các "nghĩa vụ" đóng thuế, đi lính ... mặc dù rằng họ không muốn tham gia vào các " nghĩa vụ" cũng như chẳng cần đến các "quyền lợi" tương ứng.
So sánh thì rất dễ thấy sự hơn kém giữa các hệ thống: công chức sống bằng lương chắc chắn sẽ tốt hơn các công chức sống bằng sự nhũng nhiễu. Tham nhũng thì xã hội nào mà không có , chỉ khác nhau là ít hay nhiều , kín đáo hay là công khai mà thôi.
Cố gắng tìm sự không hoàn hảo của người khác để biện minh cho điều thua kém của mình là một trong những tính cách hiếm khi thấy ở các quốc gia đã từng vươn lên từ đói nghèo, đổ nát như Hàn Quốc, Nhật Bản ...
CuteFace
31-03-2014, 08:51 AM
Ở Mỹ đầy tội phạm bác Chuồn Chuồn ui. Hồi xưa em còn nhỏ xem phim xã hội đen, mê nhất là 3 nước: Hong Kong có mấy anh đại bàng như Thành Long, Nhật có mấy anh Ninja phóng phi tiêu, và Mỹ có mấy anh cao bồi bắn súng. Nhìn xã hội đen Hải Phòng bắn hoa cải, so với cao bồi Mỹ thiệt là chỉ đủ gãi ngứa.
Cho nên về trình độ tham nhũng, bạo lực...nước Mỹ đã nổi tiếng từ cả ngàn năm trước rồi. Bác mới qua Mỹ vài chục năm nên còn ngạc nhiên, chứ em ở VN từ nhỏ đã biết. Bởi vậy hồi xưa đi học em cứ nung nấu 1 ý định là phải qua Mỹ để nghiên cứu cuộc sống bên đó, phải tranh thủ để tận mắt xem bọn tư bản nó giẫy chết. Sợ khi qua trễ, nó chết rồi thì đâu còn gì để xem. Và nói chung là em đã toại nguyện, đã thấy nước Mỹ trong cơn hấp hối.
:angel_not:
:devil:
lao_ong
31-03-2014, 09:31 AM
Rồi xong ! topic đã chuyển qua xứ giẫy chết !
thuytram_dep
31-03-2014, 10:21 AM
He... cái topic này đi hơi chệch hướng rồi (chắc giống chuyến bay MH370)...
Chuyện các ông bà anh chị mỗi khi về nước muốn nhanh chóng gặp người thân, mang theo quà cáp cho người thân thì em nghĩ hoàn toàn chính đáng; có điều các ông bà anh chị không nên lót tay hay kẹp tiền vào hộ chiếu.
Về phần trong nước, có 1 cái quy định mà theo em là "rất ngu và ngớ ngẩn" do mấy tay làm luật mà không cập nhật gì hết: mỗi cá nhân được mang theo quà tặng / đồ vật... có giá trị dưới 300 USD khi nhập cảnh Việt Nam, nếu chiếu đúng theo luật thì gần như ai cũng bị dính quả này vì phần lớn người đi nước ngoài về thường có nhu cầu mua ít quà về biếu và tiêu dùng. Cho nên từ cái quy định thiếu cập nhật này mà "dân Hải Quan" gây khó dễ cho nhiều người Việt mình (cả Việt Nam lẫn Việt Kiều), vì chỉ cần mang cái iPhone thôi là đã hơn 300 USD rồi chứ chưa bàn đến mấy thứ khác...
kevinle4230
31-03-2014, 11:48 AM
He he he, Seattle mới thay đổi hết Immigration officers bằng máy. Ai có quốc tịch Mỹ và Canada thì lại 1 cái máy, làm thủ tục nhập cảnh. Máy sẽ hỏi có đem cái gì cần khai không, nếu khai là không có gì hết thì cứ việc hiên ngang đi ra. Thật là vô cùng đơn giản và khỏi lo bị dòm ngó gì hết.
Có 1 cách cũng hay lắm, bên TQ mỗi bàn làm việc của công an cửa khẩu có 1 cái đồ để đánh giá sự hài lòng của khách hàng, có chế độ hình như là "Lâu quá, hơi lâu, nhanh, và "Satisfy" thì phải (hoặc tương tự, không nhớ rõ). Cứ làm thủ tục xong là du khách bấm vào vote cho người công an đó. Anh nào mà hoạch hoẹ làm khó dễ là tui bấm "Lâu quá" liền, không biết có bị trừ lương, hạ hạnh kiểm gì không chứ ít nhất là làm mình mát ruột. he he he. Mình qua TQ nhiều, chỉ có 1 lần cách đây 2 tuần bị soi mói ở Hải Quan cái vụ đem 2 cái DSLR và 1 đống ống kính vì đi chụp cảnh và chim cò. HQ tưởng mình là nhà báo đi săn tin tức nên hỏi đủ thứ, mình showed mấy hình mình đã chụp và họ cho qua, còn xin lỗi rối rít vì đã làm mất thời gian của mình.
mimhnhut
31-03-2014, 12:23 PM
He he he, Seattle mới thay đổi hết Immigration officers bằng máy. Ai có quốc tịch Mỹ và Canada thì lại 1 cái máy, làm thủ tục nhập cảnh. Máy sẽ hỏi có đem cái gì cần khai không, nếu khai là không có gì hết thì cứ việc hiên ngang đi ra. Thật là vô cùng đơn giản và khỏi lo bị dòm ngó gì hết.
Có 1 cách cũng hay lắm, bên TQ mỗi bàn làm việc của công an cửa khẩu có 1 cái đồ để đánh giá sự hài lòng của khách hàng, có chế độ hình như là "Lâou quá, hơi lâu, nhanh, và "Satisfy" thì phải (hoặc tương tự, không nhớ rõ). Cứ làm thủ tục xong là du khách bấm vào vote cho người công an đó. Anh nào mà hoạch hoẹ làm khó dễ là tui bấm "Lâu quá" liền, không biết có bị trừ lương, hạ hạnh kiểm gì không chứ ít nhất là làm mình mát ruột. he he he. Mình qua TQ nhiều, chỉ có 1 lần cách đây 2 tuần bị soi mói ở Hải Quan cái vụ đem 2 cái DSLR và 1 đống ống kính vì đi chụp cảnh và chim cò. HQ tưởng mình là nhà báo đi săn tin tức nên hỏi đủ thứ, mình showed mấy hình mình đã chụp và họ cho qua, còn xin lỗi rối rít vì đã làm mất thời gian của mình.
Xứ Việt mình dư sức làm chuyện cái nút bấm đánh giá đó, nhưng mà ai sẽ kiểm tra kết quả? Lại cũng anh Hai, chị Ba, chú Tư kiểm tra thôi! Huề cả làng, " vũ như cẩn"
pterpm
31-03-2014, 12:39 PM
He... cái topic này đi hơi chệch hướng rồi (chắc giống chuyến bay MH370)...
Về phần trong nước, có 1 cái quy định mà theo em là "rất ngu và ngớ ngẩn" do mấy tay làm luật mà không cập nhật gì hết: mỗi cá nhân được mang theo quà tặng / đồ vật... có giá trị dưới 300 USD khi nhập cảnh Việt Nam, nếu chiếu đúng theo luật thì gần như ai cũng bị dính quả này vì phần lớn người đi nước ngoài về thường có nhu cầu mua ít quà về biếu và tiêu dùng. Cho nên từ cái quy định thiếu cập nhật này mà "dân Hải Quan" gây khó dễ cho nhiều người Việt mình (cả Việt Nam lẫn Việt Kiều), vì chỉ cần mang cái iPhone thôi là đã hơn 300 USD rồi chứ chưa bàn đến mấy thứ khác...
Cám ơn bạn đã cho biết thông tin, vì ở đây hoàn toàn không biết phải đóng thuế gì và như thế nào khi đem quà về cho người thân. Đầu năm 2013 về cùng gia đình ăn tết Việt Nam, có mang một cái Receiver Harman Kardon AVR 630 cũ cho người nhà, giá trị của nó lúc chỉ khoảng $200 USD mà thôi, khi đến cửa khẩu hải quan thì bị chặn lại, bắt mở ra cho xem xét. Mình nói , cái này cũ lắm rồi, cho người thân, họ bắt đóng thuế, mình nói , thế thì đóng thuế bao nhiêu, và xin cho coi giấy tơ niêm yết những đồ vật phải đóng thuế và giá trị đóng thuế như thế nào. Tay hải quan nói cái này đóng thuế cũng phải hơn $300, mình nói thế thì tôi bán cho anh $200 tại chỗ, anh đưa tiền cho tôi , tôi bán cho anh ngay tức thì.
Lằng nhằng một lúc thì có một tay khác lại tới, nói nhỏ với mình , thôi, ông anh cho ít tiền xài đi, mình hỏi thế thì bao nhiêu, anh ta nói khoảng $50 , làm quái gì mà có tới $50 để hối lộ, mình nói $50 thì không mà $20 thì có, lấy tiền đút túi rồi nói chuyện với tay kia và biến mất. Lúc tới hỏi tay làm khó mình , mình nói, thế tôi đi được chưa, hắn ta nói: " Chưa đưa tiền lấy gì đi, " tôi nói:"Thế tôi đưa tiền cho anh ta rồi mà " Hắn ta lại nói, anh ta là anh ta, còn tôi là tôi, thiếu điều muốn văng tục, chơi chiêu làm mình lại phải móc thêm mớ nữa
Chưa hết, mẹ mình đã hết sức lao động, không làm việc được, ky cóp, để dành những đồng hồ cũ của chồng, con , đem về cho người thân, những người hàng xóm nghèo để làm quà. Thế mà lúc qua hải quan, khi qua máy scan , thấy một ít đồng hồ đeo tay là xúm lại một đám, đổ ngay cho bà già là buôn lậu đồng hồ cổ, làm mẹ mình sợ chết khiếp, vì người già cả, hễ cứ động đến luật rừng của Việt Nam là sợ bị bỏ tù. Đến khi mở ra xem, tỉ mẩn từng cái đồng hồ cũ, xem xét hết mọi cái, không có cái gì ăn được mới thả bà già qua. Như thế là thế nào nhỉ
Đến khi qua lại bên này, lúc ngoài phi trường. Cứ 2-3 người đem đồ về lại bị chặn lại, hôm đó, được ông bố vợ cho một lít rượu nếp trắng, quê đem lên ủ tại nhà , đóng chai, dán nhãn cẩn thận , nói phải mang về để làm quà. Đến khi qua máy scan thì lại bị chặn, tay hải quan đuổi hết tất cả mọi người ra ngoài, không cho ai vào trong phòng vì sợ họ quay phim, chụp ảnh. Tay đó đến nói với mình , đồ chất lỏng không cho mang theo ký gởi, mình nói, tôi đâu có mang theo lên máy bay đâu mà làm phạm luật, tay đó lại nói, luật ở Việt Nam khác luật nước ngoài, lúc đó định vứt đi cái chai rượu , vì giá trị chẳng đáng gì cả, nhưng vì tình nghĩa của người thân để lại cho mình , thế là phải xì ra thêm nữa, lúc đi ra ngoài, hắn lại gọi người khác vô làm tiền với cái lý do với vẩn là tại sao đem khô mực đi gởi , làm hôi cái máy bay , Tôi cũng chẳng hiểu cái luật pháp của hải quan Việt Nam thế nào, vì quay lại đây , ở phi trường L.A khi vô lại nước , hải quan xét rất kỹ, thế mà có ai làm khó tôi cái chai rượu đâu vậy kà
mimhnhut
31-03-2014, 02:32 PM
ở phi trường L.A khi vô lại nước , hải quan xét rất kỹ, thế mà có ai làm khó tôi cái chai rượu đâu vậy kà
Topic này đang nói về Hải quan Việt Nam cần kiệm liêm chính, xin bác đừng đem Hải quan L.A ( Los Angeles) của xứ tư bản xấu xa, chuyên ăn hối lộ từ trên xuống dưới, thúi nát ,đang dãy chết ra so sánh, nó khập khiễng lắm. Bác đưa $20 là làm hư hỏng cán bộ Hải quan VN rồi! Mai mốt bác có đi nữa, thì thử kẹp tiền vô giấy tờ đưa cho hải quan tư bản thử xem sao? Nếu tụi nó mà bắt bác về tội hối lộ, thì đúng là bọn cán bộ hải quan tư bản ngu thật. Tiền đưa tới miệng mà ko biết ăn. Mỗi người $20, mỗi ngày làm khoảng 50 người là có $1000 bỏ túi.... Hơn lương của TT Obama rồi.
Son Of Anarchy
31-03-2014, 02:59 PM
He... cái topic này đi hơi chệch hướng rồi (chắc giống chuyến bay MH370)...
Chuyện các ông bà anh chị mỗi khi về nước muốn nhanh chóng gặp người thân, mang theo quà cáp cho người thân thì em nghĩ hoàn toàn chính đáng; có điều các ông bà anh chị không nên lót tay hay kẹp tiền vào hộ chiếu.
Về phần trong nước, có 1 cái quy định mà theo em là "rất ngu và ngớ ngẩn" do mấy tay làm luật mà không cập nhật gì hết: mỗi cá nhân được mang theo quà tặng / đồ vật... có giá trị dưới 300 USD khi nhập cảnh Việt Nam, nếu chiếu đúng theo luật thì gần như ai cũng bị dính quả này vì phần lớn người đi nước ngoài về thường có nhu cầu mua ít quà về biếu và tiêu dùng. Cho nên từ cái quy định thiếu cập nhật này mà "dân Hải Quan" gây khó dễ cho nhiều người Việt mình (cả Việt Nam lẫn Việt Kiều), vì chỉ cần mang cái iPhone thôi là đã hơn 300 USD rồi chứ chưa bàn đến mấy thứ khác...
Cám ơn bạn đã cho biết thông tin, vì ở đây hoàn toàn không biết phải đóng thuế gì và như thế nào khi đem quà về cho người thân. Đầu năm 2013 về cùng gia đình ăn tết Việt Nam, có mang một cái Receiver Harman Kardon AVR 630 cũ cho người nhà, giá trị của nó lúc chỉ khoảng $200 USD mà thôi, khi đến cửa khẩu hải quan thì bị chặn lại, bắt mở ra cho xem xét. Mình nói , cái này cũ lắm rồi, cho người thân, họ bắt đóng thuế, mình nói , thế thì đóng thuế bao nhiêu, và xin cho coi giấy tơ niêm yết những đồ vật phải đóng thuế và giá trị đóng thuế như thế nào. Tay hải quan nói cái này đóng thuế cũng phải hơn $300, mình nói thế thì tôi bán cho anh $200 tại chỗ, anh đưa tiền cho tôi , tôi bán cho anh ngay tức thì.
Lằng nhằng một lúc thì có một tay khác lại tới, nói nhỏ với mình , thôi, ông anh cho ít tiền xài đi, mình hỏi thế thì bao nhiêu, anh ta nói khoảng $50 , làm quái gì mà có tới $50 để hối lộ, mình nói $50 thì không mà $20 thì có, lấy tiền đút túi rồi nói chuyện với tay kia và biến mất. Lúc tới hỏi tay làm khó mình , mình nói, thế tôi đi được chưa, hắn ta nói: " Chưa đưa tiền lấy gì đi, " tôi nói:"Thế tôi đưa tiền cho anh ta rồi mà " Hắn ta lại nói, anh ta là anh ta, còn tôi là tôi, thiếu điều muốn văng tục, chơi chiêu làm mình lại phải móc thêm mớ nữa
Chưa hết, mẹ mình đã hết sức lao động, không làm việc được, ky cóp, để dành những đồng hồ cũ của chồng, con , đem về cho người thân, những người hàng xóm nghèo để làm quà. Thế mà lúc qua hải quan, khi qua máy scan , thấy một ít đồng hồ đeo tay là xúm lại một đám, đổ ngay cho bà già là buôn lậu đồng hồ cổ, làm mẹ mình sợ chết khiếp, vì người già cả, hễ cứ động đến luật rừng của Việt Nam là sợ bị bỏ tù. Đến khi mở ra xem, tỉ mẩn từng cái đồng hồ cũ, xem xét hết mọi cái, không có cái gì ăn được mới thả bà già qua. Như thế là thế nào nhỉ
Đến khi qua lại bên này, lúc ngoài phi trường. Cứ 2-3 người đem đồ về lại bị chặn lại, hôm đó, được ông bố vợ cho một lít rược nếp trắng, quê đem lên ủ tại nhà , đóng chai, dán nhãn cẩn thận , nói phải mang về để làm quà. Đến khi qua máy scan thì lại bị chặn, tay hải quan đuổi hết tất cả mọi người ra ngoài, không cho ai vào trong phòng vì sợ họ quay phim, chụp ảnh. Tay đó đến nói với mình , đồ chất lỏng không cho mang theo ký gởi, mình nói, tôi đâu có mang theo lên máy bay đâu mà làm phạm luật, tay đó lại nói, luật ở Việt Nam khác luật nước ngoài, lúc đó định vứt đi cái chai rượu , vì giá trị chẳng đáng gì cả, nhưng vì tình nghĩa của người thân để lại cho mình , thế là phải xì ra thêm nữa, lúc đi ra ngoài, hắn lại gọi người khác vô làm tiền với cái lý do với vẩn là tại sao đem khô mực đi gởi , làm hôi cái máy bay , Tôi cũng chẳng hiểu cái luật pháp của hải quan Việt Nam thế nào, vì quay lại đây , ở phi trường L.A khi vô lại nước , hải quan xét rất kỹ, thế mà có ai làm khó tôi cái chai rượu đâu vậy kà
2 Bạn tham khảo cái này nhé...
Danh muc chi tiết hàng hóa cấm nhập khẩu vào Việt nam hiệu lực từ ngày 20/2/2014
Danh muc chi tiết hàng hóa cấm nhập khẩu vào Việt nam hiệu lực từ ngày 20/2/2014 ban hành theo Phụ lục I Nghị định 187/2013/ND-CP ngày 20/11/2013 của Chính phủ Việt Nam gồm:
3. Hàng tiêu dùng đã qua sử dụng cấm nhập khẩu vào Việt Nam, bao gồm các nhóm hàng:
a) Hàng dệt may, giày dép, quần áo.
b) Hàng điện tử.
c) Hàng điện lạnh.
d) Hàng điện gia dụng.
đ) Thiết bị y tế.
e) Hàng trang trí nội thất.
g) Hàng gia dụng bằng gốm, sành sứ, thủy tinh, kim loại, nhựa, cao su, chất dẻo và các chất liệu khác.
(Bộ Công Thương cụ thể hóa mặt hàng từ Điểm a đến Điểm g nêu trên và ghi mã số HS đúng trong Biểu thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu ban hành theo Phụ lục I Thông tư số 04/2014/TT-BCT ngày 27/1/2014).
h) Hàng hóa là sản phẩm công nghệ thông tin đã qua sử dụng.
(Bộ Thông tin và Truyền thông công bố danh mục cụ thể và ghi mã số HS đúng trong Biểu thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu ban hành theo Quyết định số 20/2006/QĐ-BBCVT ngày 30/6/2006 và 11/2007/QĐ-BBCVT ngày 24/5/2007 Bộ Bưu Chính Viễn Thông).
Ðối với hành lý của người nhập cảnh:
Theo quy định tại Ðiều 6 Nghị định 66/2002/NÐ-CP ngày 1-7-2002 quy định về định mức hành lý của người xuất cảnh, nhập cảnh và quà biếu, tặng nhập khẩu được miễn thuế, hành lý được miễn thuế của người nhập cảnh bao gồm: rượu, đồ uống có cồn; thuốc lá; trà, cà phê; quần áo, đồ dùng cá nhân có số lượng phù hợp cho mục đích chuyến đi; các vật phẩm khác (không nằm trong danh mục hàng cấm nhập khẩu hoặc nhập khẩu có điều kiện) tổng trị giá không quá 5.000.000 (năm triệu) đồng Việt Nam.
Theo quy định tại Mục 3 Công văn số 4058/TCHQ của Bộ Tài chính - Tổng cục Hải quan ngày 1-9-2006 về việc giải quyết vướng mắc khi người xuất cảnh, nhập cảnh sử dụng tờ khai nhập cảnh, xuất cảnh, khi làm thủ tục đối với máy tính xách tay (laptop), máy quay cá nhân (camera) với số lượng 1 chiếc của người xuất cảnh, nhập cảnh thực sự phục vụ mục đích chuyến đi thì được hưởng tiêu chuẩn hành lý miễn thuế.
Ðối với quà biếu, quà tặng:
Theo quy định tại Ðiều 9, Ðiều 10 Nghị định 66/2002/NÐ-CP ngày 1-7-2002 quy định về định mức hành lý của người xuất cảnh, nhập cảnh và quà biếu, tặng nhập khẩu được miễn thuế, quà biếu, tặng được mang vào Việt Nam phải là hàng hóa không thuộc danh mục hàng hóa cấm nhập khẩu. Trong trường hợp quà biếu, tặng vượt định mức là mặt hàng thuộc danh mục hàng hóa nhập khẩu có điều kiện phải tuân theo các quy định của pháp luật về quản lý chuyên ngành đối với hàng hóa đó.
Quà biếu, tặng được miễn thuế trong các trường hợp sau: quà biếu, tặng có tổng trị giá không quá 1.000.000 (một triệu) đồng Việt Nam; quà biếu, tặng có tổng trị giá vượt quá 1.000.000 (một triệu) đồng Việt Nam nhưng số thuế phải nộp dưới 50.000 (năm mươi nghìn) đồng Việt Nam.
Quà biếu, tặng có tổng trị giá vượt quá định mức miễn thuế quy định trên đây thì phần vượt được coi là hàng hóa nhập khẩu và phải nộp thuế theo quy định của pháp luật đối với hàng hóa nhập khẩu. Trường hợp quà biếu, tặng là thuốc cấp cứu, dụng cụ y tế được biếu, tặng cho người bị bệnh nặng hoặc người bị thiên tai có trị giá không quá 10.000.000 (mười triệu) đồng Việt Nam thì được miễn các loại thuế.
Chúc Các Bác Vui!
kevinle4230
31-03-2014, 03:09 PM
2 Bạn tham khảo cái này nhé...
Danh muc chi tiết hàng hóa cấm nhập khẩu vào Việt nam hiệu lực từ ngày 20/2/2014
Danh muc chi tiết hàng hóa cấm nhập khẩu vào Việt nam hiệu lực từ ngày 20/2/2014 ban hành theo Phụ lục I Nghị định 187/2013/ND-CP ngày 20/11/2013 của Chính phủ Việt Nam gồm:
3. Hàng tiêu dùng đã qua sử dụng cấm nhập khẩu vào Việt Nam, bao gồm các nhóm hàng:
a) Hàng dệt may, giày dép, quần áo.
b) Hàng điện tử.
c) Hàng điện lạnh.
d) Hàng điện gia dụng.
đ) Thiết bị y tế.
e) Hàng trang trí nội thất.
g) Hàng gia dụng bằng gốm, sành sứ, thủy tinh, kim loại, nhựa, cao su, chất dẻo và các chất liệu khác.
(Bộ Công Thương cụ thể hóa mặt hàng từ Điểm a đến Điểm g nêu trên và ghi mã số HS đúng trong Biểu thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu ban hành theo Phụ lục I Thông tư số 04/2014/TT-BCT ngày 27/1/2014).
h) Hàng hóa là sản phẩm công nghệ thông tin đã qua sử dụng.
(Bộ Thông tin và Truyền thông công bố danh mục cụ thể và ghi mã số HS đúng trong Biểu thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu ban hành theo Quyết định số 20/2006/QĐ-BBCVT ngày 30/6/2006 và 11/2007/QĐ-BBCVT ngày 24/5/2007 Bộ Bưu Chính Viễn Thông).
Chắc cái này dành cho nhập khẩu số lượng lớn, kiểu như để bớt đem rác về vn thôi, chứ nếu áp dụng cho du khách thì chúng tôi ở truồng về vn à?
pterpm
31-03-2014, 07:49 PM
Còn một chuyện nữa, không biết các bác nào ở đây lâu hay về Việt Nam còn nhớ không. Khoảng hơn 10 năm về trước và trở lên, mỗi khi gần về VN là nhân viên có phát cho một tờ khai đồ đạc cá nhân đem về, địa chỉ tạm trú tạm vắng. Tờ giấy ấy màu xanh, ở dưới có bản copy màu vàng. Vì là tờ khai tạm trú , tạm vắng, nên đại đa số ai khai xong , qua hải quan họ đưa lại tờ giấy copy màu vàng điều không giữ lại vì nghĩ mình không cần nữa, cái này mới có chuyện nè
Đến khi qua lại đây, trước khi lên cầu thang máy , lên tầng trên để đi ra máy bay. Có tay hải quan , chặn lại và hỏi tờ giấy in màu vàng ấy, nếu không có là không cho qua, ai nấy điều sợ trễ chuyến máy bay, phải nôp $10 tiền lót tay mới cho qua, chưa kể tiền đóng vào quỹ với vẩn gì đó xây dựng...cái cầu thang máy thêm $5 hay $10 gì đó nữa.Nên khi về chuyến vừa rồi, lúc xuống phi trường VN, hỏi các bác chung quanh và nhắc nhở họ về vấn đề này để khỏi bị đóng tiền hối lộ, nhưng họ nói cái trò này bỏ lâu rồi, cứ ngỡ Viêt Nam đang trên đà phát triển , hết chuyện làm khó dễ du khách về thăm quê, ai dè mình đã lầm
thuytram_dep
31-03-2014, 08:00 PM
Hỏi chơi cho vui nhé:
Các Bác nói không với hối lộ..thế các Bác có chịu đóng thuế nhập khẩu theo Pháp Luật hiện hành của VN không ?
Ai chấp hành thì đưa tay cho mình xem nào.....
Mình nghĩ là công dân thì phải chấp hành theo Pháp Luật nhưng phải phù hợp với tình hình thực tế chứ không thể theo kiểu áp đặt một cách máy móc và thiếu cập nhật được, mấy ông Hải Quan thì cứ vin vào cái quy định 300 USD mà tha hồ nhũng nhiễu đối với người dân, trong khi chính bản thân họ cũng thừa biết là 300 USD ~ 6-7 triệu đồng thì mua vài món ở nước ngoài là hết quota...
Cho đến khi nào cái quy định 300 USD này còn thì Hải Quan còn "kiếm" dài dài...
Còn bác Son Of Anarchy muốn làm công dân tốt và nghiêm chỉnh, muốn đóng thuế theo Pháp Luật hiện hành thì mời bác đi nước ngoài hoặc là không mua bán gì hết hoặc cứ mua đồ thoải mái rồi về gặp các đồng chí Hải Quan để họ làm việc với bác về thuế nhé...
Gửi lời chào thân ái và đoàn kết đến bác !!!!
11002
31-03-2014, 09:25 PM
Em nói thật lòng:
Việt Nam còn nhiều cái chưa tốt.
Nhiều bác nói về cái chưa tốt đấy đầy "hể hả", làm em cũng buồn cho lòng người, chứ chả buồn vì cái chưa tốt.
Phàm điều gì xuất phát từ cái tâm sẽ dể đi vào lòng người hơn.
Accord 2000
31-03-2014, 10:04 PM
Hỏi chơi cho vui nhé:
Các Bác nói không với hối lộ..thế các Bác có chịu đóng thuế nhập khẩu theo Pháp Luật hiện hành của VN không ?
Ai chấp hành thì đưa tay cho mình xem nào.....
Hồi mình đem cái ipad về làm quà, họ đòi đánh thuế 100 usd, và phải đóng 1 ngày sau, ko được đóng ngay.
Thú thật cái luật gì quái lạ vậy? Phải ngủ ở sb để chờ đóng thuế, và cái ipad có 300 đô, mà thuế 100 thì có phải luật rừng không?
Vẫn thừa biết luật trích dẫn ở trên kia để ngăn chặn người buôn hàng lậu. Nhưng thử nhìn thực tế mà xem, có luật chặt chẽ đấy, rồi nạn buôn hàng lậu có chấm dứt ko? Trong khi tụi giẫy chết nó ko hề nói cái gì, đem gì qua cũng lọt, nhưng thử buôn lậu xem sẽ biết mặt. Như vậy cái luật ở VN có cho tốn giấy, chứ nó ko phản ánh thực tế cuộc sống.
Chả nhẽ luật đó làm ra để nuôi HQ?
Bởi vậy em thấy luật là chết, sự vận hành của con người mới là cái làm cho luật nó sinh động, hiệu quả.
Ở bên này, làm giấy tờ hành chính rất nhanh gọn. Còn ở VN em về bị hành tới bến, cho dù làm ở cơ quan cấp TP.
pterpm
31-03-2014, 10:49 PM
.
Nhiều bác nói về cái chưa tốt đấy đầy "hể hả", làm em cũng buồn cho lòng người, chứ chả buồn vì cái chưa tốt.
Bác có thể trích dẫn giùm em, thế nào là "hể hả" , trong đoạn nào, câu nào vậy bác. Bác hãy đặt mình vào vị trí của họ , rồi kết luận vẫn chưa vội bác ạ. Trong đây ai cũng là người Việt, cùng chung một giòng máu, nói xấu nhau chẳng có gì tốt và hay ho, nhưng những gì mắt thấy, đã từng trải qua thì đương nhiên là có một chút gì đó có thành kiến . Nếu bác cảm thấy không nên nói về những vấn đề nhạy cảm, bác là Mod, nên cấm tiệt luôn cho rồi, giống như có câu nói : " Không cản được thì cấm "
kevinle4230
31-03-2014, 11:14 PM
Hồi mình đem cái ipad về làm quà, họ đòi đánh thuế 100 usd, và phải đóng 1 ngày sau, ko được đóng ngay.
Thú thật cái luật gì quái lạ vậy? Phải ngủ ở sb để chờ đóng thuế, và cái ipad có 300 đô, mà thuế 100 thì có phải luật rừng không?
Vẫn thừa biết luật trích dẫn ở trên kia để ngăn chặn người buôn hàng lậu. Nhưng thử nhìn thực tế mà xem, có luật chặt chẽ đấy, rồi nạn buôn hàng lậu có chấm dứt ko? Trong khi tụi giẫy chết nó ko hề nói cái gì, đem gì qua cũng lọt, nhưng thử buôn lậu xem sẽ biết mặt. Như vậy cái luật ở VN có cho tốn giấy, chứ nó ko phản ánh thực tế cuộc sống.
Chả nhẽ luật đó làm ra để nuôi HQ?
Bởi vậy em thấy luật là chết, sự vận hành của con người mới là cái làm cho luật nó sinh động, hiệu quả.
Ở bên này, làm giấy tờ hành chính rất nhanh gọn. Còn ở VN em về bị hành tới bến, cho dù làm ở cơ quan cấp TP.
Mỹ cũng giới hạn tối đa hàng hoá mua "Duty Free" ngoài nước Mỹ ở mức $800 thôi nha bác. Nhưng theo bác nói "Luật là chết, vận hành cho sinh động mới hiệu quả", để em kể câu chuyện của em nữa. Có lần em sang HK, thấy đẹp nên mua cái bóp tặng vợ. Là người thành thật nên khi khai Hải Quan vào Mỹ, em điền vào giá $2500. HQ kêu em ra riêng và kêu đóng thuế phần còn lại (từ $800 trở đi). Em đưa hoá đơn cho họ xem, và cuối cùng họ cho đi qua mà không đóng thuế vì "thành thật và lần đầu tiên". Em nói rõ là em tưởng được mua duty free thoải mái ngoài nước Mỹ. HQ làm việc rất vui vẻ, không hề la lối hay có 1 tí "mặt ngầu" nào hết. Họ giải thích và em còn volunteered mở hành lý cho họ xét mà họ kêu thôi khỏi, xem giấy tờ đủ rồi.
Thôi, mà tám qua tám lại sẽ lại phật lòng 1 số người vì mỗi người có 1 nhận định riêng. Có 3 thứ lúc nào cũng gây mâu thuẫn là "Chính trị, tôn giáo và thể thao", nên các bác đừng quá bức xúc. Mỗi người kể 1 câu chuyện cá nhân xem như là chia sẽ kinh nghiệm. Ai thích thì đọc, không thích thì cho qua. Chứ mỗi nước, mỗi cộng đồng, mỗi cá nhân đều có mặt tốt và mặt xấu. Ai yêu đời thì nhìn màu hồng, ai bi quan thì thấy màu xám. Sorry, em hơi lạc xa chủ đề của bác Thuytram_dẹp ạ.
Nói tóm lại, càng nhiều câu chuyện của cá nhân thì chúng ta sẽ học hỏi thêm, và biết đâu đấy, kiến thức đó sẽ giúp chúng ta đi qua cửa khẩu 1 cách nhanh hơn. Không phải chỉ với Vn, Mỹ mà em còn muốn đọc thêm tin tức về cửa khẩu các nước khác. Biết đâu sẽ có 1 ngày em đi qua nước đó và thông tin ở đây sẽ giúp em tránh rắc rối không cần thiết.
kevinle4230
31-03-2014, 11:30 PM
Còn một chuyện nữa, không biết các bác nào ở đây lâu hay về Việt Nam còn nhớ không. Khoảng hơn 10 năm về trước và trở lên, mỗi khi gần về VN là nhân viên có phát cho một tờ khai đồ đạc cá nhân đem về, địa chỉ tạm trú tạm vắng. Tờ giấy ấy màu xanh, ở dưới có bản copy màu vàng. Vì là tờ khai tạm trú , tạm vắng, nên đại đa số ai khai xong , qua hải quan họ đưa lại tờ giấy copy màu vàng điều không giữ lại vì nghĩ mình không cần nữa, cái này mới có chuyện nè
Đến khi qua lại đây, trước khi lên cầu thang máy , lên tầng trên để đi ra máy bay. Có tay hải quan , chặn lại và hỏi tờ giấy in màu vàng ấy, nếu không có là không cho qua, ai nấy điều sợ trễ chuyến máy bay, phải nôp $10 tiền lót tay mới cho qua, chưa kể tiền đóng vào quỹ với vẩn gì đó xây dựng...cái cầu thang máy thêm $5 hay $10 gì đó nữa.Nên khi về chuyến vừa rồi, lúc xuống phi trường VN, hỏi các bác chung quanh và nhắc nhở họ về vấn đề này để khỏi bị đóng tiền hối lộ, nhưng họ nói cái trò này bỏ lâu rồi, cứ ngỡ Viêt Nam đang trên đà phát triển , hết chuyện làm khó dễ du khách về thăm quê, ai dè mình đã lầm
Bác pterpm, em có bị trường hợp này vì ỷ y là vé máy bay đã bao gồm tất cả phí phi trường. Em lúc trước có cái tật là khi ra đến phi trường về thì móc hết túi ra cho hết tiền mấy đứa em, cháu. Đi về Mỹ không 1 đồng cash. Đã bị kêu lại và đòi tiền và phải mếu mặt chạy ra ngoài xin bà con tiền lại, may là người nhà còn đứng ở ngoài. Sau đó còn 1 lần nữa là bị đòi tiền bằng USD, nhưng khi đưa USD thì thối lại bằng tiền Vn, sau khi đã nói nhỏ "Thôi cho luôn đi, khỏi thối". Lúc đó em bực mình quá nên kêu thối, thế là cô nhân viên xin đẹp dễ thương chạy đi kiếm tiền thối (tiền Vn) mất hết 20 phút, trong khi đó em thấy rõ biết bao nhiêu hành khách nộp tiền USD lẻ cho cô ta trước đó. Biết là bị hành, nhưng em cũng cố tình chờ lấy tiền chứ không để cô ta ăn 1 xu. Ha ha ha, giờ thì nghĩ lại chắc cô đó cũng tức lắm, tưởng là em sẽ bỏ đi ai ngờ có 1 thằng mặt dầy đứng chờ thối tiền lẻ. Nếu cô xinh đẹp đó có đọc được những lời này thì cho mình xin lỗi và nếu gặp sẽ mời đi ăn tối, sau đó mời ăn sáng luôn nhé.
mimhnhut
31-03-2014, 11:30 PM
Em nói thật lòng:
Việt Nam còn nhiều cái chưa tốt.
Nhiều bác nói về cái chưa tốt đấy đầy "hể hả", làm em cũng buồn cho lòng người, .
.
Trước kia khi còn ở VN , mình cũng nghĩ, và phản ứng giống như bác khi nghe người thân từ nước ngoài về chê bai những cái xấu mà họ gặp phải ở VN. Ông anh vợ mới nói với mình đại ý như thế này:
“ Chú là người có học, cần phải nhận rõ, phân biệt giữa 2 khái niệm : quê hương Việt Nam và chính qxxx Việt Nam. Hai cái này nó khác nhau xa lắm! Tôi chê trách những điều chưa tốt của những người có chức vụ, trách nhiệm ở Việt Nam, họ chưa làm tốt công việc của họ, thậm chí còn làm xấu đi hơn trước kia. Chứ tôi không có ý chê trách đồng bào, những người dân đang sống ở Việt Nam. Hai việc này hoàn toàn khác nhau. Không nên đánh đồng. Thí dụ như ông nội tôi, thời Pháp thuộc, vì bực tức bọn cường hào ác bá ở làng quê Nam Định, nên bỏ làng lên HÀ nội sinh sống. Ông ấy chửi bọn cường hào nắm quyền ở làng, chán nãn chúng mà bỏ làng đi, chứ đâu có phải ghét bỏ gì làng xóm, bà con trong làng?”
Thế nên các bác ở Việt Nam, cần phân biệt rõ điều này
Chính phủ Mỹ không đồng nghĩa với nước Mỹ và càng không đồng nghĩa với nhân dân, đất nước Mỹ. Tôi là công dân Mỹ tôi có thể ra cầm biêủ ngữ trước Tòa BẠch Ốc yêu cầu tổng thống Obama từ chức vì ông ta làm quá dở,. Thế nhưng toàn thể nước Mỹ và ngay cả tổng thống Obama cũng không thể nói là tôi không yêu nước Mỹ. Chính vì yêu nước Mỹ, nên tôi mới đứng ra biểu tình với mong muốn là nước Mỹ có được 1 tổng thống khác, tài giỏi hơn lãnh đạo nước Mỹ
Chính phủ Trung quốc không đồng nghĩa với dân Trung Quốc
Chính phủ nước XX không phải là nước XX
Tổng thống Putin và chính quyền Nga hiện nay không đồng nghĩa với dất nước Nga. Họ chỉ là những người cầm quyền trong 1 thời gian nhất định.
Cũng như bác apham, bác 11002 cùng ban quản trị không đồng nghĩa với diễn đàn vnphoto.
Tóm lại là "Quan nhất thời, dân vạn đại". Vua chúa, tổng thống, chính quyền... lên rồi xuống, đến rồi đi, chỉ có nhân dân là tồn tại muôn đời.
Những bác Việt kiều còn vào đây để comment về những cái chưa tốt có nghĩa là lòng họ còn nặng nợ với quê hương Việt Nam...
Chứ nếu họ mà ghét nước Việt Nam thì họ sẽ im lặng, vì nói làm gì cho mệt.
Các bác có bao giờ rỗi hơi, bỏ công đi trách móc đứa trẻ con hư hỏng của 1 nhà tận đầu xóm không ?
MỘt thằng ngoại quốc không liên quan gì tới nước Việt NAm, đi du lịch thấy cảnh dân VN đứng đái ngoài đường, thấy cảnh sát giao thông vòi tiền, nó có bức xúc không? Mình nghĩ là không.
Cũng như những thành viên mà còn vào mục góp ý của diễn đàn để phát biểu là họ còn lưu luyến điễn đàn, còn nếu họ không thích thì họ sẽ im lặng.
Accord 2000
31-03-2014, 11:37 PM
Em biết là nó có giới hạn chứ bác kevinle. Nếu ko thì thiên hạ đổ sô đi buôn ở sân bay rồi.
Ý em muốn nói là họ ko cứng nhắc như ở VN. Ví dụ em đi qua biên giới Canada-Mỹ, họ cũng hỏi có mua gì không, tùy mình khai. Thông thường họ ko xét gì. Nhưng nếu xui họ kiểm tra mà bị khai gian, thì mình phải chịu.
Nói chung thông thường mình ko đi buôn, thì đem quá lố 1 chút ko vấn đề gì, họ cũng linh động. Bởi vì theo như bác Nikon2006 nói, căn bản họ tin mình là thành thật. Chứ ko phải họ cứ nhìn mình rồi nghĩ mình gian.
Nói tới vụ HQ nhớ có lần đem mẹ em về VN. Mẹ em bỏ tiền trong bọc vải và bỏ trong túi quần. Em quên vụ tiền này, nên khi qua cổng thì nó kêu. Vậy là họ kêu vào phòng để xét, em ko vào được dù em có nói mẹ em ko biết tiếng Anh. Nhưng khi mở ra thấy tiền thì họ cho đi. Em hỏi mẹ là họ có đếm ko, bà nói họ mở ra thấy tiền thì trả lại. Như vậy họ cũng ko hỏi đem bao nhiêu, dù theo luật có mức giới hạn, xấp tiền cũng dầy nên khó biết có vượt mức hay ko, nhưng họ ko hỏi gì cả. Ở Vn thì em biết chắc sẽ mệt rồi. Vì em đem cái ví rỗng còn bị vịn lại hỏi tiền mà. Em làm dân đen, nên cái gì thấy khỏe cho em thì em thích thôi, chứ ko có vụ yêu nước hay ko yêu nước, nói xấu hay ko nói xấu.
11002
01-04-2014, 12:36 AM
Trước kia khi còn ở VN , mình cũng nghĩ, và phản ứng giống như bác khi nghe người thân từ nước ngoài về chê bai những cái xấu mà họ gặp phải ở VN. Ông anh vợ mới nói với mình đại ý như thế này:
“ Chú là người có học, cần phải nhận rõ, phân biệt giữa 2 khái niệm : quê hương Việt Nam và chính qxxx Việt Nam. Hai cái này nó khác nhau xa lắm! Tôi chê trách những điều chưa tốt của những người có chức vụ, trách nhiệm ở Việt Nam, họ chưa làm tốt công việc của họ, thậm chí còn làm xấu đi hơn trước kia. Chứ tôi không có ý chê trách đồng bào, những người dân đang sống ở Việt Nam. Hai việc này hoàn toàn khác nhau. Không nên đánh đồng. Thí dụ như ông nội tôi, thời Pháp thuộc, vì bực tức bọn cường hào ác bá ở làng quê Nam Định, nên bỏ làng lên HÀ nội sinh sống. Ông ấy chửi bọn cường hào nắm quyền ở làng, chán nãn chúng mà bỏ làng đi, chứ đâu có phải ghét bỏ gì làng xóm, bà con trong làng?”
Thế nên các bác ở Việt Nam, cần phân biệt rõ điều này
Chính phủ Mỹ không đồng nghĩa với nước Mỹ và càng không đồng nghĩa với nhân dân, đất nước Mỹ. Tôi là công dân Mỹ tôi có thể ra cầm biêủ ngữ trước Tòa BẠch Ốc yêu cầu tổng thống Obama từ chức vì ông ta làm quá dở,. Thế nhưng toàn thể nước Mỹ và ngay cả tổng thống Obama cũng không thể nói là tôi không yêu nước Mỹ. Chính vì yêu nước Mỹ, nên tôi mới đứng ra biểu tình với mong muốn là nước Mỹ có được 1 tổng thống khác, tài giỏi hơn lãnh đạo nước Mỹ
Chính phủ Trung quốc không đồng nghĩa với dân Trung Quốc
Chính phủ nước XX không phải là nước XX
Tổng thống Putin và chính quyền Nga hiện nay không đồng nghĩa với dất nước Nga. Họ chỉ là những người cầm quyền trong 1 thời gian nhất định.
Cũng như bác apham, bác 11002 cùng ban quản trị không đồng nghĩa với diễn đàn vnphoto.
Tóm lại là "Quan nhất thời, dân vạn đại". Vua chúa, tổng thống, chính quyền... lên rồi xuống, đến rồi đi, chỉ có nhân dân là tồn tại muôn đời.
Những bác Việt kiều còn vào đây để comment về những cái chưa tốt có nghĩa là lòng họ còn nặng nợ với quê hương Việt Nam...
Chứ nếu họ mà ghét nước Việt Nam thì họ sẽ im lặng, vì nói làm gì cho mệt.
Các bác có bao giờ rỗi hơi, bỏ công đi trách móc đứa trẻ con hư hỏng của 1 nhà tận đầu xóm không ?
MỘt thằng ngoại quốc không liên quan gì tới nước Việt NAm, đi du lịch thấy cảnh dân VN đứng đái ngoài đường, thấy cảnh sát giao thông vòi tiền, nó có bức xúc không? Mình nghĩ là không.
Cũng như những thành viên mà còn vào mục góp ý của diễn đàn để phát biểu là họ còn lưu luyến điễn đàn, còn nếu họ không thích thì họ sẽ im lặng.
Vì anh lớn hơn em vài tuổi nên em gọi là anh.
Chẳng cần nói nhiều, ai cũng biết tự đánh giá, anh ạ.
Chỉ cần 1 chữ tâm là đủ.
11002
01-04-2014, 12:51 AM
Em chỉ nói nhỏ thế này thôi:
Trong nước không phải không biết, mà còn biết nhiều chuyện "thâm cung bí sữ" hơn nữa kia. Chỉ có điều là không nói.
Qua từng post, người xem đều hiểu hết.
Khi nào các anh về VN, sống lâu lâu, trò chuyện với bạn bè nhiều nhiều, các anh sẽ hiểu nhiều hơn.
Accord 2000
01-04-2014, 01:28 AM
Gửi bac Son of Anarchy:
bác dẫn luật ra vậy chứng tỏ bác chưa có kinh nghiệm qua HQ rồi, (mặc dù bác nói đã qua nhiều).
Em về rất ít lần, và lần nào cũng dính. Và em đem rất đúng tiêu chuẩn, nên dù dính vẫn ko phải chi tiền. Chỉ 1 lần dính cái Ipad. Nhưng theo luật bác trích dẫn, cái Ipad của em ko thể có thuế $100. Nhưng họ nói phải đóng chừng đó, và đóng vào ngày mai. Vậy nếu bác là em, bác có chờ tới mai và đóng $100 không?
Một chuyện nửa là khi khai tờ khai tạm nhập tái xuất, tờ giấy trắng tinh không có 1 hướng dẫn hay mục nào để phải khai. Tóm lại em ko có kinh nghiệm để viết thế nào. Mà các chú HQ thì bận rộn "bắt" người. Nên em phải đứng đó cầm viết mà như thằng mù chữ. Cuối cùng em cũng nộp hụi chết mà đi. Chính các chú ấy thấy em gà quá, đứng làm cản trở công việc của họ nên hỏi thẳng em xin tiền cafe. Em mà lỳ hơn, đòi khai nửa chắc họ nhốt em luôn.
Thử hỏi trong đây có mấy ai dính như em mà kiên nhẫn làm người trong sạch không? Hỏi sao không bực mình và mất thiện cảm. Thà họ đóng đúng thuế, làm bài bản, em chấp nhận đóng thuế đàng hoàng. Nhưng đằng này họ chọc tức mình cho bõ ghét. Giống như ông cậu em đem bộ dao về, ổng ko chịu cho tiền, HQ nói đợi đi, xem đóng thuế bao nhiêu. Ổng đứng đợi hết mấy chuyến bay cho tới lúc HQ rảnh thì họ nói khỏi thuế, về đi. Cái này mà gọi là luật pháp ah?
Phải có nút bấm "Like" cho bát mimhnhut... em sẻ bấm "like" vài lần :) Rất thích đọc những bài bác viết trên đây... sự suy nghỉ và cách viết rất hay, rất sâu sắc. Cám ơn bác nhe!
Trước kia khi còn ở VN , mình cũng nghĩ, và phản ứng giống như bác khi nghe người thân từ nước ngoài về chê bai những cái xấu mà họ gặp phải ở VN. Ông anh vợ mới nói với mình đại ý như thế này:
“ Chú là người có học, cần phải nhận rõ, phân biệt giữa 2 khái niệm : quê hương Việt Nam và chính qxxx Việt Nam. Hai cái này nó khác nhau xa lắm! Tôi chê trách những điều chưa tốt của những người có chức vụ, trách nhiệm ở Việt Nam, họ chưa làm tốt công việc của họ, thậm chí còn làm xấu đi hơn trước kia. Chứ tôi không có ý chê trách đồng bào, những người dân đang sống ở Việt Nam. Hai việc này hoàn toàn khác nhau. Không nên đánh đồng. Thí dụ như ông nội tôi, thời Pháp thuộc, vì bực tức bọn cường hào ác bá ở làng quê Nam Định, nên bỏ làng lên HÀ nội sinh sống. Ông ấy chửi bọn cường hào nắm quyền ở làng, chán nãn chúng mà bỏ làng đi, chứ đâu có phải ghét bỏ gì làng xóm, bà con trong làng?”
Thế nên các bác ở Việt Nam, cần phân biệt rõ điều này
Chính phủ Mỹ không đồng nghĩa với nước Mỹ và càng không đồng nghĩa với nhân dân, đất nước Mỹ. Tôi là công dân Mỹ tôi có thể ra cầm biêủ ngữ trước Tòa BẠch Ốc yêu cầu tổng thống Obama từ chức vì ông ta làm quá dở,. Thế nhưng toàn thể nước Mỹ và ngay cả tổng thống Obama cũng không thể nói là tôi không yêu nước Mỹ. Chính vì yêu nước Mỹ, nên tôi mới đứng ra biểu tình với mong muốn là nước Mỹ có được 1 tổng thống khác, tài giỏi hơn lãnh đạo nước Mỹ
Chính phủ Trung quốc không đồng nghĩa với dân Trung Quốc
Chính phủ nước XX không phải là nước XX
Tổng thống Putin và chính quyền Nga hiện nay không đồng nghĩa với dất nước Nga. Họ chỉ là những người cầm quyền trong 1 thời gian nhất định.
Cũng như bác apham, bác 11002 cùng ban quản trị không đồng nghĩa với diễn đàn vnphoto.
Tóm lại là "Quan nhất thời, dân vạn đại". Vua chúa, tổng thống, chính quyền... lên rồi xuống, đến rồi đi, chỉ có nhân dân là tồn tại muôn đời.
Những bác Việt kiều còn vào đây để comment về những cái chưa tốt có nghĩa là lòng họ còn nặng nợ với quê hương Việt Nam...
Chứ nếu họ mà ghét nước Việt Nam thì họ sẽ im lặng, vì nói làm gì cho mệt.
Các bác có bao giờ rỗi hơi, bỏ công đi trách móc đứa trẻ con hư hỏng của 1 nhà tận đầu xóm không ?
MỘt thằng ngoại quốc không liên quan gì tới nước Việt NAm, đi du lịch thấy cảnh dân VN đứng đái ngoài đường, thấy cảnh sát giao thông vòi tiền, nó có bức xúc không? Mình nghĩ là không.
Cũng như những thành viên mà còn vào mục góp ý của diễn đàn để phát biểu là họ còn lưu luyến điễn đàn, còn nếu họ không thích thì họ sẽ im lặng.
Accord 2000
01-04-2014, 02:47 AM
Cái Ipad em đem làm quà thôi bác, nhưng họ hét $100 vì muốn thịt em, và em biết nếu có đóng tiền, sẽ nộp kho bạc hay gì đó, giá sẽ rẽ hơn. Nên em đồng ý đóng thuế (vì giá hơn 1tr theo luật định). Nhưng khi thấy em lỳ, đói đóng thuế thì họ bảo giờ đóng ko được, mai quay lại đóng. Kiểu này thì em xin đóng hụi chết mà đi chứ sao dám ở lại?
Còn nếu thuế minh bạch, em ko ngại đóng thuế cho CP đâu. Cứ làm sao cho thuận tiện, đừng bắt người nộp thuế khổ hơn khi vừa mất tiền, vừa mất thời gian.
mimhnhut
01-04-2014, 02:56 AM
Có lẽ các bạn Việt kiều nói về những cái xấu trong xã hội Việt Nam thì dễ bị nhìn nhận là có thái độ " hể hả".
Tôi xin mượn bài viết của nhà văn, nhà thơ trong nước Nguyễn Quang Thiều để thay lời trách móc những ai có trách nhiệm ở sân bay, trách móc những ai có trách nhiệm để đạo đức xã hội VN suy sụp (cụ thể là tình trạng tiếp viên hàng không, du học sinh, tu nghiệp sinh trộm cắp ở Nhật) tới mức đáng báo động. Xin lưu ý tác giả Ngyễn Quang Thiều là Phó Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam; Phó Tổng thư ký thứ nhất Hội Nhà văn Á – Phi. Ông được coi là người cùng với nhà văn, trung tướng công an Hữu Ước sáng lập nên hai tờ báo là tờ An Ninh Thế Giới và Cảnh Sát Toàn Cầu. Nói dài dòng về ông như vậy để tránh tình trạng hiểu lầm là ông ta không có cái " TÂM"
17 Sept 2011
Tác giả: Nguyễn Quang Thiều
" Chiếc IPad và vài “đô” tiết kiệm
Trong những ngày cuối cùng ở Mỹ, một người bạn nhờ con trai tôi mua giúp một cái ipad2 qua mạng. Một chiều đi chơi về, tôi thấy chiếc ipad2 được đóng gói cẩn thận để trên bậc cầu thang trước cửa nhà sát ngay vỉa hè khu phố. Cho dù đã bắt đầu hiểu một phần nào đó nước Mỹ nhưng bạn tôi vẫn rất bị “sốc”. Chiếc Ipad2 được đóng gói để một nơi rất dễ nhìn thấy và chỉ cách lối đi bộ một hai bước chân mà thôi. Đấy là một khu phố vắng vẻ gần như nhà nào biết nhà ấy. Nếu ai đó muốn lấy cái ipad2 kia thì chẳng khó khăn gì, chỉ cần bước ba bước và nhặt lên. Tất cả quá dễ dàng và an toàn. Nhưng không ai lấy chiếc ipad2 đó. Không ai lấy bất kỳ những gì mà những người vận chuyển hàng hóa để trước cửa nhà của khách hàng. Người già đi qua không lấy. Người trẻ đi qua không lấy. Những người làm công việc vệ sinh môi trường đi qua cũng không lấy. Và có lẽ những người vô gia cư đi qua cũng không lấy.
Lối sống ấy không phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh sống nghèo khó hay thiếu thốn…Đó là lối sống của văn hóa, luật pháp và lòng tự trọng. Đương nhiên không phải tất cả những người Mỹ sống như vậy. Nhưng cách sống ấy là cách sống của đại đa số người Mỹ.
Xin đừng nghĩ là nước Mỹ giàu có nên chẳng ai muốn ăn cắp. Người Mỹ là người tiêu tiền một cách kỹ lưỡng và có kế hoạch nhất. Thực tế, người Mỹ vào siêu thị sẽ đứng khá lâu trước một mặt hàng giá 2 đô 99 xu và một mặt hàng giá 3 đô 10 xu. Khi đi ăn với bạn, họ trả không thừa một xu với số tiền họ phải trả. Mà khi đó, một cái ipad2 giá ở Mỹ khoảng 1.200 đô la.
Chúng ta từng đọc trên báo Việt Nam viết về những làn sóng khổng lồ người Mỹ ùa đến các siêu thị trong những ngày giảm giá và tai nạn chết người đã xẩy ra khi những khách hàng chen nhau vào siêu thị để mua hàng giảm giá. Một đô la có giá trị rất nhỏ với mức lương tháng trung bình của người Mỹ là hàng ngàn đô la. Nhưng tôi đã quan sát trong nhiều năm khi ở Mỹ cách tiêu một đô la của người Mỹ. Nhiều lúc, tôi có cảm giác họ đang tiêu những đồng một đô la như tiêu những đồng tiền cuối cùng của đời họ. Nói vậy để thấy họ quý từng đồng đô la như thế nào.
Lại chuyện Nhật và Việt
Ông cha ta có câu ” đói cho sạch, rách cho thơm”. Những tưởng đó là lối sống của người Việt Nam ngày nay. Nhưng câu nói của ông cha chúng ta đang bị vấy bẩn và làm lu mờ. Trong chuyến đi này, khi quá cảnh ở sân bay Narita, Tokyo, tôi đã phải mở cái thùng giấy của mình cho an ninh cửa khẩu Nhật khi họ soi thấy có một số bật lửa ga trong đó. Sau khi kiểm tra xong, họ đã tự tay dán băng dinh chiếc thùng giấy của tôi một cách cẩn thận như chính họ đang dán chiếc thùng của họ vậy.
Thế nhưng, khi về đến Hà Nội, chiếc thùng giấy của tôi đã bị rạch và một số thứ trong thùng giấy đã biến mất. Cái vali có khóa ngầm cũng bị đập vỡ. Chiếc khóa kiểu như vậy không thể bị vỡ một cách vô tình như thế. Tôi không có chứng cứ để nói rằng những ai đó ở sân bay Nội Bài đã rạch thùng, đập khóa vali và ăn cắp đồ của tôi. Nhưng tôi tin thùng hàng của tôi đã bị rạch và khóa vali của tôi bị đập ở đó. Tôi không bao giờ tin những nhân viên làm việc ở sân bay Narita, Tokyo đã làm cái việc xấu xa đó.
Bởi ngay ở sân bay Narita, tôi đã chứng kiến nhân cách của người Nhật ngay trong chính thời gian mà người Nhật vừa trải qua đại thảm họa sóng thần. Tôi đã viết câu chuyện về nhân cách Nhật thông qua một người hầu bàn ở câu chuyện trước. Những thứ tôi mất tính ra không phải là một món tiền lớn. Nhưng hành động ăn cắp đã làm tôi nổi giận nhiều ngày. Mà không chỉ là tôi, không ít hàng khách Việt Nam và báo chí đã lên tiếng về những điều xấu xa tương tự mà họ là nạn nhân.
Nghèo và tự trọng
Đời sống của con người Việt Nam đã khác trước rất nhiều so với 10 năm trước và quá nhiều so với những năm tháng ngèo đói trước kia. Nhưng những hành động tham nhũng, tham ô, ăn cắp, lừa dối… của người Việt Nam hình như mỗi ngày một gia tăng. Mấy ngày trước, chúng tôi đi du lịch ở Nha Trang. Người hướng dẫn viên mỗi khi lên xe lại nhắc chúng tôi hãy cảnh giác cao độ nếu không muốn bị móc túi, nếu không muốn mua phải hàng giả. Anh cảnh báo chúng tôi rằng ngay cả mặt hàng yến sào đắt như vàng cũng dễ dàng bị làm giả.
Đời sống kinh tế của đất nước được cải thiện rất nhiều và với một tốc độ khá nhanh. Nhưng lòng tự trọng và lối sống văn hóa thì những người có quan tâm đều nhận thấy nó bị đánh mất đi nhanh hơn và lan truyền rộng hơn sự phát triển kinh tế nhiều lần. Nếu cứ đà này thì chỉ mươi năm nữa, những người yếu bóng vía ra đường sẽ chỉ thấy nhan nhản những kẻ ăn cắp và bọn lừa đảo.
Tại sao những năm tháng chiến tranh đầy thiếu thốn và hy sinh con người Việt Nam lại sống với lòng tự trọng cao như vậy mà bây giờ giàu có hơn thì lòng tự trọng ấy lại bị hoen ố quá nhiều ? Tôi biết rằng câu hỏi của tôi quá ngây thơ nhưng tôi cứ phải hỏi. Mà đúng hơn đó không phải là một câu hỏi mà là một tiếng kêu đau đớn và lo sợ. Và những điều làm cho chúng ta đau đớn và lo sợ sinh ra từ nền giáo dục của chúng ta. Nền giáo dục ở đây xin đừng hiểu chỉ là nhà trường mà là cách quản lý và điều hành xã hội. Không có sự thật nào ngoài sự thật này.
Khoá cửa muôn năm
Lần đầu tiên đến Mỹ cách đây 19 năm, tôi thực sự ngạc nhiên vì những ngôi nhà ở Mỹ không đóng khóa cửa. Trong mỗi ngôi nhà của họ có biết bao thứ đắt tiền. Nhưng không mấy ai lọt vào nhà người khác để lấy cắp. Có nhiều lý do. Nhưng lý do cơ bản nhất là ý thức làm người của họ cùng với sự trợ giúp cho ý thức sống ấy là luật pháp và cách quản lý xã hội. Còn ở đất nước chúng ta, nhiều ngôi nhà khóa ba tầng bảy lớp vần bị phá tan tành.
Khóa cửa nếu xét về mặt cơ học thì chỉ là hành động diễn ra trong mấy phút. Nhưng để đi đến việc không cần khóa cửa thì có lẽ người Việt Nam có ý thức về việc đó cũng phải mất 100 năm nữa mới có thể làm được. Khi tôi nói vậy, nhiều người thấy mệt mỏi rã rời vì nghĩ đến chặng đường dài đến tận…100 năm. Nhưng cho dù có phải đi đến 1000 năm thì chúng ta cũng phải đi chứ không còn cách nào khác
Accord 2000
01-04-2014, 03:09 AM
Cuối tháng sau em lại gặp các anh HQ, em sẽ tường thuật thêm vì biết đâu bây giờ đổi mới hơn?
Nói về vụ giao hàng bỏ trước nhà, em cũng bị choáng khi lần đầu mua trên amazon. Họ giao bộ PC ở trước cửa. Đi làm về mở ra hết hồn.
Lần sau thì mua cái laptop, họ cũng để trước cửa. Lần này đã hơi quen nên ko ngạc nhiên nửa.
Có lần đọc báo Người việt ở Mỹ. Thấy họ nói CS bắt 1 nhóm người VN chuyên đi theo xe giao hàng, khi họ vừa thả hàng thì nhóm kia lượm lại. Có lẽ tỷ lệ mất hàng tăng đột biến nên CS họ chú ý.
Nói chung thì có tính may rủi ở đây. Nhưng có lẽ cái rủi ít hơn cái may. Cho nên công ty chuyển hàng họ mới dám làm vậy. Chứ mất hàng liên tục thì họ phải thay đổi cách giao hàng thôi.
11002
01-04-2014, 07:31 AM
Gửi anh Nhựt,
Như bài viết trước, em phục nghị lực học tập để hòa nhập vào cuộc sống ở Mỹ của anh.
Cá nhân em cũng vậy, thành công từ bàn tay trắng và lý lịch âm (chứ không phải là 0).
Như bài viết này (http://www.vnphoto.net/forums/showthread.php?t=179806&p=3080086#post3080086)
Những vấn đề anh nói là có ở VN, nếu ai theo dõi tin tức đều biết và nếu theo dõi kỹ hơn thì còn biết những việc "động trời" hơn nữa kia. Cho nên, bài viết của anh rất có ích với những người ít theo dõi tin tức, còn những người biết nhiều rồi thì "cho qua" hay mà cười mĩm.
Em chỉ xin kể một việc từ khoảng gần 20 năm trước, lúc đó có Hội Nghị Trao Đổi Với Doanh Nghiệp ... do Tổng Cục Hải Quan tổ chức.
Bên Công ty em đưa ra vấn đề như sau:
- Ngày dd/mm/yyy Công ty chúng tôi nhập khẩu lô hàng 200 tấn hạt nhựa (nguyên liệu chế biến SP nhựa) và đóng thuế nhập khẩu cho lô hàng đó đầy đủ.
- Hơn 6 tháng sau Công ty chúng tôi xuất khẩu khoảng 49 tấn SP nhựa.
Khi đó chúng tôi có đề nghị hoàn thuế nhập khẩu cho khoảng 50 tấn hạt nhựa để chế biến ra 49 tấn SP nhựa đó nhưng không được.
HQ trả lời Cty em: Vì quy định Cty phải khai tạm nhập tái xuất khi nhập khẩu, có hợp đồng gia công với đối tác, có thời gian gia công theo quy định ... thì mới có cơ sở để hoàn thuế nhập khẩu 50 tấn hạt nhựa kia.
Trường hợp này thì HQ đúng, và cơ quan HQ (hay bộ tài chính) của vài nước khác cũng áp dụng như thế. Doanh nghiệp phải có kế hoạch và có kê khai ngay khi nhập khẩu để cơ quan thuế quản lý thuế tốt hơn.
Đây là cách quản lý chưa tốt của bộ tài chính và làm giảm sức cạnh tranh của DN.
Bên Cty em chấp hành, nhưng phát biểu tiếp:
Như vậy chính sách này muốn biến DN thành cu-li, không muốn cho DN làm chủ.
Vì khi làm cu-li, DN chỉ biết gia công cho đối tác ở nước ngoài và không phải đóng thuế NK cho hàng xuất khẩu.
Còn làm chủ, DN có toàn quyền quyết định sẽ khi nào, SX ra SP nào, số lượng, chủng loại và tự xuất khẩu, lại phải đóng thuế nhập khẩu đầy đủ.
Cả hội trường vổ tay và cười.
Tổng cục Hải Quan hứa sẽ xem xét và sửa đổi.
Vấn đề ở chổ đó anh ạ.
Cái xấu trong chính sách được DN góp ý thẳng thắn và mong cơ quan quản lý đưa ra chính sách mới tốt hơn.
Chứ không phải chỉ nhìn thấy DN ở nước láng giềng được ưu đãi xuất khẩu, rồi quay qua chê bai, dè bĩu ...
Anh vạch ra những cái xấu của người Việt (cái này ai cũng biết, có cần phải tô đen?). Có những vấn đề nói hoài mà không mới thì thành nhàm với người nghe lâu.
Nhưng giải quyết vấn đề này như thế nào?
Chờ 100 năm hay 1000 năm?
Thật sự còn những vấn đề lớn hơn, dích dắc hơn, nhưng viết ra e khó hiều nên chỉ đưa ra ví dụ đơn giản nhất.
Em sợ nhàm nên không tranh luận tiếp nữa đâu, nói thế là đã hơi nhàm tai rồi. Nên xin dừng ở đây.
Kính anh!
dragonfly39
01-04-2014, 08:21 AM
Em nói thật lòng:
Việt Nam còn nhiều cái chưa tốt.
Nhiều bác nói về cái chưa tốt đấy đầy "hể hả", làm em cũng buồn cho lòng người, chứ chả buồn vì cái chưa tốt.
Phàm điều gì xuất phát từ cái tâm sẽ dể đi vào lòng người hơn.
Tôi rất đồng ý với các ý trên.
Tuy nhiên, những gì tôi chứng kiến ở nơi tôi đang cư ngụ thì chính cái cách "nói về cái chưa tốt đầy hể hả" đấy lại có lợi cho Việt Nam mình. Bởi lẽ chẳng ai nhỏ dại tới mức không nhận ra đâu là ý kiến xây dựng, đâu là "hể hả", nên rút cuộc rồi những gì chẳng xuất phát từ cái tâm nó đã bị ĐÀO THẢI.
dragonfly39
01-04-2014, 08:40 AM
Ngoài những chuyện tưởng tượng đọc trong sách/nghe kể (thổi phồng), thì thực tế các nơi tôi đi qua, làm việc, sinh sống (Mỹ) ĂN CẮP ĐẦY !!!
Nạn ăn cắp trong tiệm nhiều tới mức bảo vệ (AP) phải ngồi thường xuyên trước một giàn "monitor" theo dõi, còn nhiều bảo vệ mặc thường phục đi lẫn lộn với khách để "chóp gáy" kịp thời. Hàng mua rồi xài xong đổi ruột mang trả (mới tuần trước nhân viên ở tiệm tôi làm bị "dính chưởng" cái Ipod, họ mua Ipod 5 sau đó vài giờ sau quay lại trả hàng, nhân viên nhận trả hàng vì sơ ý không mở hộp nhựa ra kiểm đàng hoàng, kết quả khi kiểm lại đó là Ipod 4)
Các bạn cứ thử đi vào tiệm Wal-mart, Target, Best buy v.v.. và nhìn lên trần nhà xem họ gắn bao nhiêu cái camera theo dõi! Nhân viên trong tiệm mà lượm được tiền, túi xách của khách chẳng bao giờ dám lấy. Bởi lấy xong khi khách quay lại tìm, bảo vệ vào phòng mở camera lên thì coi như nhân viên đó sẽ bị đuổi việc. Đã từng có nhân viên lấy giỏ xách của khách bỏ quên ở bãi đậu xe (vì nghĩ rằng camera không "thấy" được), kết quả khách quay lại và có chương trình dò tìm Iphone trong túi xách, anh này hết đường chối cãi và bị đuổi việc.
- Nhà chẳng những phải khóa kỹ mà còn phải có alarm, chó, súng.
- Xe đạp để ngoài phố xích lại VẪN MẤT ! Ngày mới qua tôi không hiểu sao họ xích cái xe lại rồi, mà còn THÁO CẢ BÁNH RA, rồi ...yên xe thì chẳng thấy đâu. Khi hỏi, mới biết vì nạn để xe bị lấy cắp, nên người đi làm bằng xe điện ngầm, buộc phải tháo một bánh, tháo cả yên xe mang theo để chống nạn ăn cắp này.
Ăn cắp và vào nhà cướp nhiều tới mức ở những khu phố giàu có họ ngoài việc gắn chuông báo động, nuôi chó dữ, còn phải gắn các biểu tượng có "hình con mắt" ở góc đường để cảnh báo nhau "cảnh giác ăn trộm".
Tôi đưa ngay dẫn chứng, các bạn chú ý ngày tháng để thấy là MỚI TINH, và tôi chẳng phải cố tình lục lọi tin "giật gân" để bôi xấu Mỹ quốc đâu nhé!
Chỉ là thấy hơi buồn cười bởi thời đại này đã là "thế giới phẳng" rồi, mà vẫn còn đọc thấy những chuyện cổ tích như những chuyện tôi nghe từ năm 1986 (nghe sái cả cổ, tới khi đụng thực tế mới té bật ngửa) "tối ngủ khỏi khóa cửa", "xe để ngoài đường chẳng lo mất" v.v..
Các bạn tự xem để thấy việc bị cướp và trộm vào nhà ăn cắp nó xảy ra thường xuyên và đáng sợ như thế nào ở bên này. Có khổ chủ còn bị tên cứop hiếm dâm no nê rồi mới lấy đồ ung dung đi ra.
Link có cả video:
http://www.ktvu.com/news/news/crime-law/fremont-woman-recounts-scary-run-burglars/nfPBg/
Posted: 10:58 p.m. Sunday, March 30, 2014
Fremont woman recounts scary run-in with burglars
FREMONT, Calif. —
http://media.cmgdigital.com/shared/lt/lt_cache/thumbnail/400/img/photos/2014/03/30/4b/7b/home-burglary.jpg
A Fremont woman Sunday told KTVU about a frightening recent encounter with burglars in her home that end with her being held at gunpoint.
The armed robbery happened on Thursday. It appears the same burglars struck twice that day at two homes on San Juan Avenue and Balboa Way that are about a mile apart.
"I came in through my garage door to the kitchen," the victim named Nini who lives at the house targeted on San Juan Avenue told KTVU, showing where she placed her purse on the counter after doing errands.
She quickly realized she wasn't alone.
"I start hearing men's voices talking from the back of the house", she said.
Strangers were in her house, stealing. In only a few moments, she was face to face with one of them.
"He poked around the corner, right here with a gun," Nini recounted. As he ordered her to lie down on the floor, he demanded to know where she kept any cash.
The men stole her purse, keys, credit cards, and jewelry and ransacked her bedrooms. All this happened without anyone in the neighborhood knowing the crime was going on.
The same duo may have also taken valuables from another well-kept house minutes away on Balboa Way. There they entered through a doggie door and left with electronics and jewelry.
The robberies were cause for people in this neighborhood to fortify their properties and consider the addition of surveillance systems.
"I've got a wife and two kids and I want to try and keep them safe," area resident Joe Sciamanna told KTVU as he showed the padlocks he keeps on his outside gates.
Sciamanna lives directly across the street from Nini's house on San Juan Avenue. He has already reinforced his front door and French doors in the back with metal jams and plates secured by longer screws.
"They actually get into the framing of the house to make the doors much, much stronger," he declared. And he has placed wooden dowels in all his window runners so they can't be pried open.
"The window opens only two inches, so they can't really slide it to get in. Burglars would have to destroy the window in order for them to break-in," Sciamanna explained.
Nini believes her burglars got in through a dining room window which she may have unwittingly left unlocked. As they robbed her, she said she prayed and tried not to panic.
"He didn't tie me. He didn't hit me. He didn't threaten anything, because we were talking really calm," she said with relief. "I just told him 'Take anything you want and just get out of my house!'"
After what seemed like forever, they did. But Nini stayed down on the floor long after she heard her front door close.
"I knew they were leaving, but I didn't get up right away," she recalled. "So I called out 'Are you in the house? Are you still in the house?' I asked three times and I didn't hear any response.
That's when she knew it was safe to call 911. In no time, her corner was swarming with police officers, but the burglars got away.
Since they entered her backyard by climbing over a six-foot wooden fence, Nini's friends have added barbed wire on top of it. And they've been spending nights with Nini so she and her daughter feel safe.
Nini said she understands these things happen, but her daughter is eight years old and terrified. She was at school when the robbery took place.
"I told her, 'We don't hate those men. We have to pray for them,'" said Nini. "And I told her it isn't going to happen again."
Accord 2000
01-04-2014, 10:08 AM
@Bác 11002: Em biết bác có ý tốt và suy nghĩ tích cực, em cũng ủng hộ ý kiến của bác. Làm sao mọi thứ tốt lên. Tuy nhiên em nhìn nhận thêm 1 khía cạnh khác.
Chuyện chia sẽ trên dd, em thấy nó có mặt tích cực của nó, chứ ko phải chỉ hả hê chê bai vì mình sống nơi có điều kiện tốt hơn.
Từ rất lâu em học 1 bài học từ 1 người sống bên Nhật, bác ấy cũng kể về cái hay của dân Nhật, và tới nay em vẫn thực hành. Đó là khi đứng dậy, kéo ghế về chỗ cũ. Từ trong nhà tới quán ăn, nói chung chỗ nào em ngồi xong thì khi đứng dậy sẽ như cũ. Khi em hành động như vậy, em chợt nhận ra ở xung quanh em, nhiều người ko giống em. Chuyện này ko to và cũng ko ảnh hưởng tới ai, nhưng em thấy mình học 1 chút về tính trật tự gọn gàng, vẫn tốt hơn ko học.
Và qua dd này em học 1 điều từ bác Nikon2006 khi bác ấy nói về pháp luật phương Tây, cơ bản là họ nhìn người đối diện trong sạch (tốt). Điều mà em từ VN đi ra ngoài, em luôn đề phòng và ít tin tưởng người ta vì em có nhiều bài học về sự cả tin.
Rồi qua những câu chuyện về tật xấu chung chung, như gian lận, ăn cắp. Em thấy bản thân mình định ra 1 giới hạn ngay lúc này. Đó là ko ăn cắp nếu có cơ hội ăn cắp. Không hôi của nếu có cơ hội hôi của. Vì em ko muốn giống những người bị chê bai kia.
Em ko chắc mình sẽ làm được khi đứng ngay trong hoàn cảnh kia. Nhưng nhờ những bác chê bai tật xấu đó, mà ngay lúc này em đặt cho mình những giới hạn để nhở có đứng vào vị trí người ta, mình ko bất ngờ, ko nảy lòng tham bất chợt.
Em có thói quen mình chê bai cái gì thì mình sẽ ko lập lại cái đó. Em chê thói lót tay, nên em ko làm. Nhờ vậy em biết giá thuế cái Ipad. và em biết tờ khai tạm nhập tái xuất nó hình dáng ra sao. Tóm lại em thấy chê...ko hẳn là chỉ biết nói cho sướng miệng. Khi mình chê, tức nhiều khả năng mình ko dính vào. Từ đó mới tự tin mà chê được.
11002
01-04-2014, 12:32 PM
@Bác 11002: Em biết bác có ý tốt và suy nghĩ tích cực, em cũng ủng hộ ý kiến của bác. Làm sao mọi thứ tốt lên. Tuy nhiên em nhìn nhận thêm 1 khía cạnh khác.
Chuyện chia sẽ trên dd, em thấy nó có mặt tích cực của nó, chứ ko phải chỉ hả hê chê bai vì mình sống nơi có điều kiện tốt hơn.
Từ rất lâu em học 1 bài học từ 1 người sống bên Nhật, bác ấy cũng kể về cái hay của dân Nhật, và tới nay em vẫn thực hành. Đó là khi đứng dậy, kéo ghế về chỗ cũ. Từ trong nhà tới quán ăn, nói chung chỗ nào em ngồi xong thì khi đứng dậy sẽ như cũ. Khi em hành động như vậy, em chợt nhận ra ở xung quanh em, nhiều người ko giống em. Chuyện này ko to và cũng ko ảnh hưởng tới ai, nhưng em thấy mình học 1 chút về tính trật tự gọn gàng, vẫn tốt hơn ko học.
Và qua dd này em học 1 điều từ bác Nikon2006 khi bác ấy nói về pháp luật phương Tây, cơ bản là họ nhìn người đối diện trong sạch (tốt). Điều mà em từ VN đi ra ngoài, em luôn đề phòng và ít tin tưởng người ta vì em có nhiều bài học về sự cả tin.
Rồi qua những câu chuyện về tật xấu chung chung, như gian lận, ăn cắp. Em thấy bản thân mình định ra 1 giới hạn ngay lúc này. Đó là ko ăn cắp nếu có cơ hội ăn cắp. Không hôi của nếu có cơ hội hôi của. Vì em ko muốn giống những người bị chê bai kia.
Em ko chắc mình sẽ làm được khi đứng ngay trong hoàn cảnh kia. Nhưng nhờ những bác chê bai tật xấu đó, mà ngay lúc này em đặt cho mình những giới hạn để nhở có đứng vào vị trí người ta, mình ko bất ngờ, ko nảy lòng tham bất chợt.
Em có thói quen mình chê bai cái gì thì mình sẽ ko lập lại cái đó. Em chê thói lót tay, nên em ko làm. Nhờ vậy em biết giá thuế cái Ipad. và em biết tờ khai tạm nhập tái xuất nó hình dáng ra sao. Tóm lại em thấy chê...ko hẳn là chỉ biết nói cho sướng miệng. Khi mình chê, tức nhiều khả năng mình ko dính vào. Từ đó mới tự tin mà chê được.
Cám ơn anh đã hiểu.
Chúng ta hầu như đã đi qua nửa cuộc đời, đủ vốn sống để hiểu nhiều.
Nếu anh phải làm nhiệm vụ duyệt bài, và đọc mãi những thông tin chê bai không có gì mới, thậm chí là còn ít hơn những gì anh biết, cảm giác anh sẽ ra sao?
Các Tv khác cũng thấy mệt mõi, và "làm biếng" đọc threads như thế.
Nhưng rồi sẽ có TV ấm ức, thế là trong threads chỉ toàn là chê bai trong nước và chê bai nước ngoài, rồi so sánh và so sánh giữa trong và ngoài nước.
Ừ! Thì để xã street, để mọi người thoải mái type và type, chỉ tội nghệp cho người duyệt bài, phải đọc và đọc, mà phải chi có gì mới để mà đọc?
Colour-Blind
01-04-2014, 04:46 PM
Thế ra bây giờ anh Toại quản lý box Tán gẫu này à ?
backynho
01-04-2014, 06:11 PM
Em chả phải nghe ai nói cả ,như bác dgf nói thì hãi qua.nhà bác o đó chắc không sống lâu được đầu. Tội nghiệp bác ý quá .chỗ anh em của em chả giống chỗ bác ấy ở tí nào .và em cũng chưa bị bao giờ !!!!!
Bác drangof ơi đi chỗ khác o đi .tội nghiệp cho gia đình bác quá !!!!!
Nói chung cuộc đời đáng sống không là do mình cả. Không có chỗ nào quá tốt hay quá xấu ,khi mình thấy toàn những cái chán. Và vận nó vào đời mình ,sẽ có ngày mình tự tử. Có nhiều người chán đời làm việc này .kể cả người giàu
Lại có những người thấy cuộc sống không có gì phàn nàn nên rất yêu đời như ông ăn xin gì bị cướp vàng đó .thâm chí ông ấy chả tiếc đến nỗi tự tử .và ông ấy nói tôi vẫn tiếp tục ăn xin .ông ấy thấy được niềm vui trong cuộc sống của mình
digan
01-04-2014, 08:02 PM
Em xin trích nội quy của diễn đàn
Chuyên mục: Tán gẫu - Chuyện trong nhà ngoài phố
Tán gẫu tất cả mọi thể loại ngoại trừ chính trị, tôn giáo và đả kích cá nhân mà nội quy VNPhoto không cho phép.
Thế mà một số thành viên vô tư vi phạm...:9::12:
Điều nực cười ở đây là ... có cái nội quy cỏn con một số bác ở bển không tuân thủ được...:10:...nhưng vẫn lớn tiếng dạy các bác ở Việt Nam, cần phân biệt điều này điều kia...
20DEOS
05-04-2014, 12:11 PM
Em tự giới thiệu, em là hàng tôm hàng cá.
Chỉ cần 2 mụ hàng tôm hàng cá ngồi với nhau là chúng em có thể dè bĩu, chê bai từ trong nhà ra chợ, thậm chí còn chê cả chuyện cung trăng.
Chả cần 1 con vịt, chỉ 2 đứa em là thành cái chợ rồi
Nhưng chúng em chỉ là num-bơ-tu, num-bơ-oan là con m. bán mắm tôm, lòng lợn th ở cuối chợ.
Em thích anh thuytram_dep, anh ấy nêu ra vấn đề nhũng nhiễu của HQ và đề nghị đừng hối lộ nữa để bớt nhũng nhiễu, không chê bai dè bĩu mà không có hướng giải quyết..
20DEOS
05-04-2014, 12:25 PM
Chợ em bán cá ở gần biu-din 25 tầng, trên tầng pen-hao có vợ chồng anh chị tiến sĩ
Để kế hoạch, anh chị thống nhất, hể chồng lăn ra ngủ thì vợ bật dậy làm đề án, còn vợ muốn ngủ thì chồng phải dậy viết luận chứng.
Thời gian sau muốn có con, một tối 2 anh chị thắp nến, uống sâm .... banh, rồi ôm nhau ngủ suốt đêm trong mây, trong gió lộng, cả năm sau chẳng thấy động tịnh gì. Bèn lên mạng tám với bạn bè, mới nhỡ lẽ là vì đâu nên nổi.
Còn em, muốn là giật thắt lang quần ( lão khọm chồng em), lão quật em ra đất, làm liền 2 phát (gớm, lão khỏe thế), chưa đầy 9 tháng em tọt ra cho lão 2 thằng cu sinh đôi.
Kết luận: Kiến thức càng chuyên cao thì càng hẹp.
Mấy bác ở trên cao biết chuyên môn hẹp cực giỏi, nhưng ít biết chuyện đời thực. Cứ giảng chuyên môn, đừng rao chuyện đời, người nghe phải ráng mà "nín"
(em dốt văn nên mở bài là kết luận ngay, nên học đến lớp 3 trường làng là đi theo bà ra chợ bán cá luôn)
20DEOS
05-04-2014, 12:36 PM
Lão khọm nhà em nghiện thuốc nghiện rượu, nhà nghèo nên chỉ thuốc rê, rượu Gò Đen.
Khi du lịch Ơ-u uống rượu tây, hút thuốc đầu lọc, đắt quá trời, hóa ra rượu, thuốc ở Ơ-u bị thu thế tiêu thụ đặc biệt, sang Sing cũng vậy, tưởng là ở cùng khối A-si-an thuế nhẹ, hóa ra còn nặng hơn Ơ-u nữa.
Về VN hỏi mới biết nếu uống rượu ngoại, hút thuốc đầu lọc cũng bị đóng thuế đặc biệt. Uống 1 ngụm rượu hay hút một điếu thuốc cũng có thuế trong đó.
Hôm ở phi trường làm thủ tục nhập cảnh, thấy anh Việt kiều trẻ mang về 1 chai rượu, 1 cây thuốc, HQ hỏi mang về làm gì, anh ấy nói là để xài. OK cho qua, ưu đãi Việt kiều khỏi đóng thuế đặc biệt như công dân VN. Xếp hàng sau có 1 anh trung niên mang về 2 rượu 2 thuốc, HQ hỏi và ừ, tờ-quin-lai, tranh tối tranh sáng, hôm nay vui, cho qua luôn.
Sau đó là một bác lớn tuổi mang về 3 rượu, 3 thuốc, HQ hỏi làm gì, bác ấy nói tôi xài một, hai cái còn lại mang về làm quà cho người thân. OK, phiền bác điền vào giấy này và đóng 100 $ thuế đặc biệt nha, nếu bác muốn nhanh thì cho con chút tiền tip 20$, con phục vụ bác hết mình.
Bác này tức mình lý sự về tham nhũng: tôi có tham khảo anh em trên mạng rồi, abcd… đủ cả.
Về nhà, ấm ức lên mạng kể lể tiếp vì sao mình phải hối lộ, mà không đóng thuế, vì không minh bạch chứ minh bạch là tôi đóng thuế đầy đủ ngay.
Em vốn ít học nên em thấy có 2 vấn đề:
1. Nếu không có tham nhũng, em nộp thuế, nhưng ngoài minh bạch ra phải còn có công bằng, bởi vì nếu em đóng thuế 100$, chính phủ mua tàu sắt về bảo vệ mối lái em đánh cá tự do trên biển là em hoan nghinh, cón lấy 100$ đi xây đường sắt cao tốc Bắc - Nam để chuyển bâu-xít đi Lào Cai là em thấy hơi bị khoai.
2. Nếu có tham nhũng (mấy hôm nay em thấy nhật trình Tuổi Trẻ chạy ngay trên trang nhất chuyện tham nhũng), em tính ngay:
- Nộp 100$ thuế, số tiền này chắc biến hình thành vàng, kim cương hay chạy thẳng vào tài khoản của ngân hàng Xì-quít, em thiệt trăm bề.
- Cho anh HQ coi như tiền tip đỡ ức, anh ấy chắc là dấu vợ, ngắt bớt 10$cho em bia ôm, 10$ còn lại mới nộp cho vợ, mà em bia ôm kia nhà nghèo sẽ lấy 5$ mua cá của em, chị vợ kia cũng lấy 5$ mua tôm để mà ăn, thế là 10$ quay lại túi em, em chỉ tốn 10$ cho nhập cảng vào VN 2 rượu + 2 thuốc, còn hơn 100$ một đi không trở lại.
Nhà ngèo, ít học, kiện thức cạn như em, các bác thấy tính vậy có ổn không?
Còn nhà gìau, học chuyên cao, kiến thức hẹp lại, thường xuyên vô oanh-tạc-nét hỏi cụ Gúc, hỏi bạn bè rồi cũng thỏa hiệp đóng tiền tip 20$ như buôn lậu, để khỏi phải tốn thuế 100$, rồi chê bai nhăng cuội lên hết.
Accord 2000
06-04-2014, 12:56 AM
Vụ này tổng kết rồi thím ui.
Tụi tư bản đã bộc lộ bản chất tham lam hiếu chiến, nhân cách thì kém mà lại hay rao giảng, cho nên đang trên đà giẫy chết rồi.
Giờ mọi người bên đó cũng ngoi ngóp, sẽ ko ai viết như vậy nửa đâu.
Các chính ủy cũng sẽ thấy nhẹ viẹc hơn.
dragonfly39
07-04-2014, 12:07 PM
...........
Tác giả: Nguyễn Quang Thiều
[/I]
" Chiếc IPad và vài “đô” tiết kiệm
....
Khoá cửa muôn năm
Lần đầu tiên đến Mỹ cách đây 19 năm, tôi thực sự ngạc nhiên vì những ngôi nhà ở Mỹ không đóng khóa cửa. Trong mỗi ngôi nhà của họ có biết bao thứ đắt tiền. Nhưng không mấy ai lọt vào nhà người khác để lấy cắp. Có nhiều lý do. Nhưng lý do cơ bản nhất là ý thức làm người của họ cùng với sự trợ giúp cho ý thức sống ấy là luật pháp và cách quản lý xã hội. Còn ở đất nước chúng ta, nhiều ngôi nhà khóa ba tầng bảy lớp vần bị phá tan tành.
Khóa cửa nếu xét về mặt cơ học thì chỉ là hành động diễn ra trong mấy phút. Nhưng để đi đến việc không cần khóa cửa thì có lẽ người Việt Nam có ý thức về việc đó cũng phải mất 100 năm nữa mới có thể làm được. Khi tôi nói vậy, nhiều người thấy mệt mỏi rã rời vì nghĩ đến chặng đường dài đến tận…100 năm. Nhưng cho dù có phải đi đến 1000 năm thì chúng ta cũng phải đi chứ không còn cách nào khác
Bài của ông Thiều dài quá tôi không trích lại hết. Đại khái theo ông viết thì:
- Cái Ipad được nhân viên phát hàng để trước cửa nhà không ai lấy.
( Chỗ tôi ở cũng vậy, hàng xóm thì nhất định chẳng ai dám lấy đồ của nhân viên UPS hay Fedex để trong hộp thư hay thảy vào trong sân nhà, vì ...nhà nào nhà nấy đều có gắn camera an ninh. Thò tay lấy trừ khi dọn luôn đi chỗ khác ở. Nhiều nhà có hẳn chương trình dùng smartphone theo dõi nhà từ xa/bất cứ lúc nào họ muốn!
Tuy nhiên, việc ông nói phát Ipad mà để trước cửa nhà thì cần phải coi lại.
Bởi vì từ ngày tôi qua Mỹ, mua đồ từ BHphotovideo, Adorama, Bestbuy, Amazon v.v..nói chung là hàng điện tử có giá trị từ 100 usd trở lên, thì không bao giờ có vụ thả trước cửa nhà cả. Phải có ký nhận đàng hoàng, nhân viên phát hàng đến mà không gặp bạn ở nhà, họ sẽ dán một miếng giấy báo lên cổng nhà bạn, ghi rõ ngày giờ sẽ quay lại phát, hoặc bạn điện thoại lên trụ sở yêu cầu để hàng ở đó, bạn lên lấy.)
- Không có chứng cứ, nhưng vẫn cứ cho rằng nhân viên ở sân bay Nội bài mới là ăn cắp, còn người Nhật thì không
- Nhà ở Mỹ không đóng khóa cửa (tôi xém sặc nước vì cười khi xem tới đoạn này) vân vân và vân vân.
Bây giờ tiếp tục xem qua thực tế xem nó khác cái sự thổi phồng và tưởng tượng của ông Thiều như thế nào.
Thực tế thì:
- Cướp bằng súng là nỗi ám ảnh lớn, xảy ra thường xuyên. Đột nhập vào nhà để cướp. Cướp ở các cửa hàng, kể cả chỉ vì một chai rượu hay vài gói đồ ăn.
Xem hình:
http://imageshack.com/a/img27/7144/4w5i.jpg
Xem link video (nếu muốn mục sở thị tên cướp vào cửa hàng và cướp ra sao)
http://www.ktvu.com/news/news/local/san-leandro-7-eleven-clerks-fight-armed-robber/nfScZ/
Lưu ý ngày tháng để thấy là ngày ...luôn luôn mới, từ đó hình dung ra mỗi ngày xảy ra bao nhiêu vụ việc.
(Vấn đề ông Thiều "thần tượng" người Nhật bản, khi có dịp sẽ quay lại sau. Bạn nào thích cứ lên oanh tạc nét gõ vài từ tìm kiếm để thấy phim "mát mẻ" của Nhật, phim theo kiểu loạn luân của Nhật bản chiếm số lượng áp đảo như thế nào, bệnh hoạn ra sao, tìm hiểu thêm về mặt trái của Nhật và người Nhật nếu có thời gian, để có thêm góc nhìn khác, thực tế hơn.)
- Nạn ăn cắp Ipad, trấn lộn điện thoại "thông minh" và biết rõ đồ ăn cắp vẫn mua để được giá rẻ tràn lan ở đây.
Điều khá bất ngờ là kể cả các ông lớn dường như cũng...đồng lõa ngầm với nạn ăn cắp (để có thể bán được thêm hàng mới?).
Tôi hết sức bất ngờ khi đọc được đoạn này:
Thị trường điện thoại di động là một thị trường vô cùng hấp dẫn. Theo công ty nghiên cứu IDC, chỉ tại Mỹ, trong năm qua, việc bán các thiết bị cầm tay mang lại $69 tỉ. Chưa hết, khi số lượng điện thoại thông minh bị mất cắp càng tăng, thì việc mua điện thoại thông minh khác thế vào cũng tăng theo.
Google cũng không cho bất cứ phần mềm nào vào trong hệ thống điều hành Android để giúp mọi người định vị được cái điện thoại bị mất, mặc dù tính năng này được vài nhà cung cấp ứng dụng chào mời.
Dẫn chứng:
Hoa Kỳ: Nạn trộm cắp điện thoại di động ngày càng tăng
Ngọc Lan/Người Việt
WESTMINSTER (NV) - “Lúc trước, mỗi tuần có chừng hai người khách đến báo mất điện thoại. Nhưng vài năm trở lại đây thì lượng khách báo mất smartphone tăng nhiều. Có người nói đi tiệc tùng để quên mất, có người nói đánh rơi mất, thậm chí có một ông khách nói bị một 'thằng nước ngoài' kê cái gì lạnh lạnh vào hông kêu đưa điện thoại và bóp tiền khi ổng đang đi trong khu parking gần chợ Hòa Bình nữa.” Christine Nguyễn, nhân viên làm việc lâu năm tại một cửa tiệm cell-phone trên đường Bolsa, ngay Little Saigon, cho biết.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/165797-iPad_400.jpg
Ở New York, các vụ trộm iPhone và iPad năm ngoái chiếm 14% các vụ trộm cướp.
Hình minh họa. (Hình: John Moore/Getty Images)
Cũng liên quan đến chuyện mất điện thoại di động, cô Rose Cha, cư dân New York City, kể hồi Tháng Ba vừa rồi, ba cô bị một “thằng nhóc ở tuổi teenage” giựt mất cái iPhone khi ông đứng chờ xe bus ở Bronx. Hai lần trước đây Rose cũng từng là nạn nhân của nạn giựt điện thoại. Một mặt cô báo cho hãng điện thoại biết, một mặt cô báo cảnh sát. Tuy nhiên, một lần nữa, cảnh sát cho biết là họ không thể giúp được gì cho cô cả.
Tại San Francisco, năm ngoái, gần một nửa vụ trộm cướp có liên quan đến điện thoại di động, tăng 36% so với năm trước. Tại Washington, điện thoại di động bị trộm cướp chiếm 42% trong tổng số các vụ trộm cướp. Ở New York, năm qua, tội trộm cắp iPhone và iPad chiếm 14% trong tổng số các tội phạm. Còn theo bà Cathy L. Lanier, cảnh sát trưởng quận District of Columbia, thì có đến hơn 1,800 chiếc điện thoại di động được báo bị mất cắp trong năm 2012.
Trong một cuộc theo dõi và bắt giữ các mặt hàng điện tử bị đánh cắp, cảnh sát San Francisco cho biết phần lớn điện thoại di động bị đánh cắp tại Mỹ được đưa ra tiêu thụ ở nước ngoài, mà nhiều nhất là ở Mexico, Việt Nam và Trung Quốc.
***
“Khi một chiếc điện thoại di động được báo mất, thì ngay lập tức, hãng điện thoại sẽ làm cho nó không thể sử dụng được nữa ở Mỹ.” Christine nói.
Người có kinh nghiệm làm việc lâu năm trong vai trò “Customer Service” này giải thích thêm, “Trước đây, một chiếc điện thoại của hãng T-mobile bị 'disable' thì nó vẫn có thể xài được trên mạng của AT&T, hoặc ngược lại. Nhưng bây giờ thì với những điện thoại bị đánh cắp như vậy thì chỉ còn cách là mang về Việt Nam xài mà thôi.”
Tương tự, điện thoại của cô Rose cũng được đưa vào danh sách dữ liệu về điện thoại bị đánh cắp trên toàn quốc. Về mặt lý thuyết thì đây là cách để ngăn chặn sự hoạt động của chiếc điện thoại. Thế nhưng, các cơ quan cảnh sát cho rằng dữ liệu đó không giúp gì trong việc ngăn chặn điện thoại di động bị đánh cắp, “một phần vì nhiều điện thoại bị lấy cắp đã được đưa ra tiêu thụ ở nước ngoài, một phần thì việc định danh chiếc điện thoại rất dễ dàng sửa đổi.”
Số lượng điện thoại di động bị đánh cắp ngày càng tăng, nhưng theo một số cơ quan thực thi pháp luật thì vấn đề lớn ở đây là các nhà sản xuất lẫn các công ty điện thoại đều không có nhiều động cơ để giải quyết chuyện này.
Thị trường điện thoại di động là một thị trường vô cùng hấp dẫn. Theo công ty nghiên cứu IDC, chỉ tại Mỹ, trong năm qua, việc bán các thiết bị cầm tay mang lại $69 tỉ. Chưa hết, khi số lượng điện thoại thông minh bị mất cắp càng tăng, thì việc mua điện thoại thông minh khác thế vào cũng tăng theo.
Một bài viết đăng trên tờ New York Time dẫn lời ông George Gascón, một luật sư ở San Francisco nói rằng hồi Tháng Ba, ông Gascon có tiếp chuyện với một giám đốc điều hành của hãng Apple để thảo luận về việc làm thế nào để cải thiện công nghệ chống trộm trên iPhone. Tuy nhiên, vị luật sư này cho rằng, sau buổi gặp gỡ, ông không nhận được một sự hứa hẹn nào về việc Apple sẽ thực hiện chuyện đó.
“Không giống như các loại tội phạm khác, đây là một tội phạm có thể dễ dàng khống chế bằng giải pháp công nghệ.” Luật sư George Gascón nói thêm.
Các công ty điện thoại nói rằng họ có niềm tin vào cơ sở dữ liệu mà họ thiết lập cùng các cơ quan cảnh sát trên toàn quốc. Họ cũng cho rằng họ đang đi những bước độc lập hướng đến việc giải quyết vấn đề. Công ty điện thoại Verizon là một ví dụ. Verizon nói họ có cơ sở dữ liệu về chiếc phone bị đánh cắp, làm cho nó không thể sử dụng được nữa trong hệ thống network của Verizon.
“Chúng tôi rất quan tâm đến vấn đề này,” ông Jason Young, phó chủ tịch quản lý sản phẩm của công ty điện thoại T-mobile, phát biểu. “Thật là đáng sợ, đau đớn và tiêu tốn quá khi bị mất hoặc bị đánh cắp chiếc phone.”
Hãng Apple cung cấp một số chương trình software hỗ trợ miễn phí trong việc định vị chiếc phone bị mất hay bị đánh cắp mang tên “Find My iPhone” để giúp tìm iPhone bị mất thất lạc hay xóa các dữ liệu từ xa. Nhưng dịch vụ này lại không hiệu quả một khi cái phone đó bị tắt hoặc không kết nối với mạng internet.
Google cũng không cho bất cứ phần mềm nào vào trong hệ thống điều hành Android để giúp mọi người định vị được cái điện thoại bị mất, mặc dù tính năng này được vài nhà cung cấp ứng dụng chào mời.
***
Tại San Francisco, thị trường bán lại điện thoại bị mất cắp đang phát triển một cách mạnh mẽ. Một chiếc iPhone ăn cắp mới tinh được bán với giá từ $400 đến $500 tiền mặt. Trong khi đó, nếu mua của các công ty chính thức thì iPhone phải có giá từ $580 trở lên.
Ngay tại Orange County cũng vậy, chỉ cần lướt qua một trang rao bán cellphone trên trang mạng craigslist.org người ta cũng dễ dàng nhận ra việc mua một chiếc điện thoại thông minh nơi đây có giá rẻ hơn rất nhiều so với mua từ các công ty cung cấp điện thoại như T-mobile, AT&T, Verizon, hay Sprint.
Thử đọc qua một mẫu rao vặt tại craigslist.org: “Samsung Note 2 mới cáu, màu Titanium, hãng T-Mobile, chỉ có charger, sẵn sàng kích hoạt với T-Mobile bất cứ lúc nào. Chắc giá $550.” Hay: “iPhone 5 'factory unlock,' màu trắng, 32GB xài được với tất cả các hãng điện thoại, bán $550, không bớt.”
Trong khi đó, mua một điện thoại Samsung Note 2 tại T-Mobile, người mua phải trả $630, chưa tính thuế, và $680 là giá cho một chiếc iPhone 5 32GB.
Một người kinh doanh điện thoại di động về Việt Nam không muốn nêu tên, cho biết, “Phần nhiều điện thoại bán trên craigslist là điện thoại ăn cắp hay điện thoại bị báo mất.”
Người này giải thích, “Lấy ví dụ khi mua một điện thoại Samsung Note 2 tại T-Mobile, người ta phải trả $630. Đồng thời, họ cũng được 'offer' mua bảo hiểm cho cái điện thoại này với giá $12/tháng. Khi điện thoại bị rớt bể, hay bị mất, họ đóng cho hãng bảo hiểm $175 và được gửi về một cái mới tinh. Nhiều người sẽ lợi dụng chuyện này để khai mất điện thoại và mang nó đi bán với giá $500-$550.”
Một số người tiêu dùng cũng thích mua điện thoại “smartphone” dưới hình thức này vì “không bị bắt buộc trả thêm tiền internet mỗi tháng từ $10 đến $30.”
Và như ở trên cô Christine Nguyễn giải thích, “điện thoại di động được báo mất sẽ không thể dùng được nữa ở Mỹ,” nên “người ta mang nó về Việt Nam để bán.”
Tuy nhiên, Christine cũng cho rằng, “Dường như một số người ở đây vẫn có khả năng 'bẻ khóa' để 'unlock' những cái phone bị hãng làm cho 'disable'” Và đây chính là lý do có nhiều điện thoại thông minh được bán với giá rẻ trên thị trường.
Nguồn từ báo người việt online
dragonfly39
07-04-2014, 12:48 PM
Tôi có anh bạn người Nhật, đang làm ở vị trí kho hàng nơi tôi làm việc. Anh ta cho biết anh ta thà sống ở Mỹ chứ không sống ở Nhật vì cuộc sống quá căng thẳng, tiền nhà ở mức cao khủng khiếp, nạn móc túi trên xe điện ngầm và đặc biệt là nạn sàm sỡ cọ quẹt phụ nữ trên xe điện (lợi dụng sự chen chúc đông đảo) làm anh ta thấy muốn mửa! Đặc biệt là anh ta lại thấy...thích con gái Việt Nam mà "oải" phụ nữ Nhật bởi thói quá tự do phóng túng và lang chạ là "chuyện bình thường".
Dẫn chứng một chút:
'Shige the train thief' arrested for stealing woman's purse on train
Crime Apr. 07, 2014 - 06:18AM JST ( 7 )
TOKYO —
Tokyo police have arrested a 41-year-old man after he stole the purse of a 24-year-old woman on a train in Tokyo last month. Investigators said the master pickpocket is well known to them as “Shige the train thief.”
According to police, the suspect—Shigeyoshi Takahashi—is a restaurant manager in Saitama Prefecture. Fuji TV reported that on March 12, Takahashi was in a train on the Saikyo line in Tokyo when he unzipped a shoulder bag belonging to the woman and stole her wallet containing ¥1,000.
Police said Takahashi has been arrested 10 times for pickpocketing in the past. Inside his restaurant office, police said they found approximately 60 brand-name purses and other items.
Japan Today
Nguồn:
http://www.japantoday.com/category/crime/view/shige-the-train-thief-arrested-for-stealing-womans-purse-on-train
Cái "người Nhật vĩ đại" mà ông Thiều tưởng tượng, thực tế có thể là có trong mơ (hoặc ở đời thực nhưng đương nhiên là rất ít).
Thực tế thì gần đây tôi đọc một số tin bài ở trong nước, nổi lên nạn quăng bỏ trẻ sơ sinh (thật tàn nhẫn), thì ở Nhật cũng có thôi (Tôi không thể đủ thời gian để nói lại những cái dơ dáy tới kinh tởm xảy ra ở Nhật mà người bạn Nhật đã kể tôi nghe, một phần cũng vì đó thuộc loại "hearsay" tôi không ở tận nơi và chứng kiến) :
Woman arrested for dumping body of baby in toilet in Gunma
Crime Apr. 05, 2014 - 06:50AM JST ( 24 )
GUNMA —
Police in Ota City, Gunma Prefecture, said Friday they have arrested a 28-year-old woman after it was discovered she had dumped the body of her newborn boy in the toilet of her home.
According to police, Saori Muraoka lived with her mother, brother and her 9-year-old son in the house. TBS reported that on Wednesday afternoon, a routine cleaning professional came to the house to clean out the septic tank for the toilet and discovered the body of the infant.
Police said Muraoka has confessed to disposing of her son’s body. Police said that Muraoka’s family was unaware that she had been pregnant and that they did not know who the father of the baby was.
Nguồn
http://www.japantoday.com/category/crime/view/woman-arrested-for-dumping-body-of-baby-in-toilet-in-gunma
Khi xem bài nguồn từ trang japantoday, xem các lời bình "lên án", tôi chợt nhớ tới câu "đứng núi này trông núi nọ".
Đại khái một số ít người Việt mình khi phê phán các việc xấu/ác xảy ra thường có ý mấy việc xấu ác đó chỉ có người Việt mình mới làm, còn dân khác thì rất "thần thánh và tốt lành". Ngược lại, một số người ở Nhật cũng có tánh này.
Dẫn chứng một phản hồi khi xem tin cô gái bỏ con xuống nhà cầu:
Gaijinjland Apr. 06, 2014 - 07:03PM JST
To all the folks saying do not judge, I am guessing none of you have children.
The fact is, something like this happens multiple times a week in japan: mothers killing their children. Weather or not the baby was stillborn, doesn't make a difference. What kind of person would flush a human baby, dead or alive, down a toilet?
Japan is probably one of the easiest places in the world to get an abortion. This woman is 28! Come on! There is no excuse, regardless!
After 10 years in japan, and my experience with removing my own children from their abusive Japanese mother, I have come to the conclusion that 50% of Japanese mothers should have never had kids in the first place.
- Còn một nạn nhức nhối khác và gây chán nản không kém (tôi đã nghe trên sáu người bạn Nhật cả nam cả nữ tôi gặp/làm chung nói đúng một kiểu, và tự tôi có tìm hiểu thông tin thêm trên oanh tạc nét, nên tôi khá là tin) đó là nạn: nhậu nhẹt say sưa bí tỉ. Nạn "trà đạo" và "sushi" biến tướng. Việc tự sát vì chịu không nổi cuộc sống quá gấp gáp căng thẳng ở các thành phố lớn thì không cần phải bàn.
Man stabs grandmother, younger brother to death in Nagano ...
Tôi chỉ trích dẫn nhiêu đó, tin là đã đủ. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm đời thật nó khác xa sự thổi phồng và tưởng tưởng mơ màng như thế nào. Cứ vào trang japantoday để tự xem.
Mong rằng chúng ta hãy bớt tự ti về người Việt mình đi. Ở đâu cũng có đầy người tốt kẻ xấu cả. Khác nhau về màu da, chủng tộc, nơi chốn sống, nhưng cuối cùng cái căn bản nhất chúng ta đều là con người. Đã là con người thì luôn có đầy các ưu và khuyết điểm. Tôi luôn tin và chắc chắn rằng ở bất cứ nơi đâu người tốt vẫn nhiều hơn kẻ xấu. Học hỏi cái hay của các dân tộc khác là điều hết sức nên. Nhưng thổi phồng quá đáng và trái lại "dìm hàng" người Việt mình một cách quá đà, thành ra một kiểu "sính ngoại", mất gốc, theo tôi là không nên và không có lợi chút nào.
Powered by vBulletin® Version 4.2.2 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.